Chương 18: (Vô Đề)

Dị Giới Quân Đội

Tác giả: Lý Bố Y

Dịch: vienmobo

Nguồn: Sưu tầm

Nhìn Ngải Phật Sâm, Ốc Khắc cùng Khắc Lị Á đang đi qua đi lại thao trường giám sát huấn luyện, Lưu Vân cảm giác bọn họ rất giống cảnh sát làm nhiệm vụ.

Nhớ tới ba người bọn họ sau khi đi theo mình, còn chưa có thời gian tâm sự với bọn họ, hơn nữa trong lòng mình còn có chút sự tình muốn biết rõ, hắn vẫy tay gọi ba người.

"Vân thiếu, tìm chúng ta có việc gì thế?"

Ngải Phật Sâm mang theo 2 người vội vã đi tới.

"Ngải Phật Sâm, ta nghĩ trong ba người ngươi hẳn là người đứng đầu?" Thông qua quan sát, Lưu Vân phát hiện Ốc Khắc cùng Khắc Lị Á đều tuân theo Ngải Phật Sâm trong mọi việc, điều này làm cho hắn đối với quan hệ của ba vị kiếm sư này có chút kì quái.

Ngải Phật Sâm lặng người một chút rồi gật đầu nói:

"Kì thật bọn họ là tùy tùng của ta."

"Từ khi ta quyết định đi theo Vân thiếu, ta đã nói với bọn họ sau này cùng nhau đi theo ngươi, không phân biệt chủ tớ, nhưng bọn hắn vẫn chưa quên, nhấ thời chưa thể sửa được."

Không đợi Lưu Vân nói, Ngải Phật Sâm lại vội vàng nói.

"Đại ca. Ngươi không cần lo lắng."

Lưu Vân cười cười, vỗ bả vai Ngải Phật Sâm.

"Ta đây là người thấy chuyện gì kì quái thì thích hỏi. Hơn nữa ta cũng không có tiếp nhận sự thuần phục của ngươi, ta chỉ nhận là đại ca ngươi."

Đối với sự thuần phục của Ngải Phật Sâm, Lưu Vân mặc dù trực tiếp cự tuyệt, nhưng Ngải Phật Sâm đối với hắn vẫn duy trì sự tôn trọng chủ tớ. Mặc dù cảm thấy không thoải mái nhưng hắn biết có một số việc không phải nhất thời là có thể sửa được ngay.

Dù sao thế giới này cũng có quy tắc của nó.

"Ta đã từng nói với Vân thiếu ngươi, chúng ta đến Hỏa Vân đế quốc để tránh cừu nhân. Hai người bọn họ dọc đường đều bảo vệ ta, ta mới có thể sống xót. Lúc ban đầu chúng ta có 100 người."

Nghĩ đến chuyện cũ, cừu hận hừng hực cháy trong mắt Ngải Phật Sâm.

"Đại ca, quá khứ đã qua, hãy để cho nó trở thành quá khứ. Sống trong cừu hận không bằng tạm thời quên đi cừu hận, lấy lại tâm tình cố gắng phấn đấu. Tương lai khi lực lượng đã đủ cường đại, sẽ có cơ hội báo thù." 100 người đã ngã xuống, có thể thấy sự tàn khốc của cuộc đuổi giết.

Lưu Vân an ủi.

"Vân thiếu, sau khi gặp ngươi, ta có cảm giác rất kì quái. Đó chính là chỉ có ở bên cạnh ngươi, có lẽ trong tương lai ta mới có đủ lực lượng cường đại để đi báo thù, chính vì vậy ta lựa chọn đi theo ngươi. Hy vọng ngươi đừng trách ta."

Ngải Phật Sâm nhìn Lưu Vân, thành khẩn nói.

"Đại ca chớ quá lo lắng. Thân nam nhi là phải tự cường, cừu nhân dù có 3000 cũng không sợ."

Ngải Phật Sâm quay đầu nhìn đám thiếu niên đang diễn luyện ở thao trường rồi xoay người lại, thần sắc ngưng trọng nhìn Lưu Vân nói:

"Ta lo lắng, suy nghĩ đã lâu. Ta hy vọng ngươi đáp ứng một thỉnh cầu của ta."

"Đại ca có chuyện gì cứ nói, tiểu đệ sẽ cố hết sức." Lưu Vân nhìn Ngải Phật Sâm, chăm chú nói.

"Nếu như có một ngày cừu nhân tới tìm ta, ta sẽ dẫn hai người bọn họ rời đi, ngươi không nên can thiệp vào chuyện của ta. Những thiếu niên này còn nhỏ, tương lai là hy vọng của ngươi."

Ngải Phật Sâm chậm rãi nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!