Dị Giới Quân Đội
Tác giả: Lý Bố Y
Dịch: vienmobo
Nguồn: Sưu tầm
Dưới ánh trời chiều, lượng hàng hóa, thu hoạch lớn trên xe ngựa chậm rãi chạy tới Khải Đức Bảo.
"Tiểu thư, xem ra hôm nay không thể tới kịp Khải Đức Bảo rồi. Phía trước là mục trường Khải Đức gia, không bằng đêm nay tá túc lại nơi này đi." Lôi Lạc cưỡi ngựa thấp giọng hỏi.
"Thúc thúc, người an bài là được mà. Chuyện nhỏ như vậy cũng muốn hỏi ta, chẳng lẽ thật sự muốn ta mệt chết sao?"
Tâm tình Hoa Phi Lệ đang chìm đắm ngoài cửa sổ xe, ngắm khung cảnh tươi đẹp, nghe hỏi vậy vội vàng làm nũng nói.
Nhìn Hoa Phi Lệ toát ra tâm tính tiểu cô nương, Lôi Lạc thở dài đầy yêu thương.
Nhiều năm qua, hắn là một gã cao cấp kiếm sư, vẫn trung tâm thủ hộ tiểu chủ nhân này. Tuy danh nghĩa là chủ tớ, nhưng kì thực là phụ thân quan tâm tới con gái.
Mong muốn nhìn nàng bình an lớn lên thành người, tìm được hạnh phúc thuộc về mình, không nghĩ tới nàng lại không chọn lối đi bình thương. Là người thừa kế La Mạn gia tộc đã xuống dốc, nàng từng sáng tạo ra một kì tích buôn bán.
La Mạn gia tộc từng là gia tộc nổi danh ở Hỏa Vân đế quốc, chỉ vì một lần sai lầm trong đấu tranh cung đình đã khiến gia tộc này xuống dốc. Hậu nhân bắt đầu hết sức buôn bán kinh doanh, nhưng không thành công, ngược lại càng ngày càng sa sút.
Năm 17 tuổi, Hoa Phi Lệ đã cải tiến cách điều chế nước hoa tổ truyền, chế thành một loại nước hoa gọi là Mộng La Lan. Trong một vũ hội của giới quý tộc đế đô, nàng lỡ tay đánh rơi một lọ Mộng La Lan, mùi thơm mê người khiến cho tất cả quý phụ tại vũ hội đều mê muội.
Song sau đó nàng nuối tiếc cho biết, loại nước hoa này tên là Mộng La Lan, phải thu thập cánh hoa La Lan, phối hợp với các nguyên liệu tinh luyện khác mà thành, sản lượng cực ít, một năm chỉ có hơn mười bình.
Hơn nữa Hoa Phi Lệ đã khẳng khái đem mấy bình cuối cùng tặng cho thành viên hoàng thất, những người khác có muốn thì phải đợi năm sau.
Năm thứ hai, không ít quý phụ nhân không tiếc giá cao, rốt cuộc như ý, chiếm được Mộng La Lan. Tại đế quốc, các quý phụ truyền lưu một câu nói như sau:
"Thiên kim cầu nhất mộng, vạn tái chờ La Lan."
Về phần năm thứ hai Mộng La Lan sản xuất được bao nhiêu bình thì chưa người nào biết được. Mọi người chỉ biết là người sử dụng nó không phú thì quý, đại biểu cho thân phận cùng địa vị, dẫn đến tiêu thụ thứ này thành mốt thời thượng.
Năm thứ ba, La Lan hoa nở, nước hoa Mộng La Lan được sản xuất hàng loạt, tiêu thụ khắp Hỏa Vân đế quốc. Sau đó Hoa Phi Lệ lại giao thiệp với các ngành sản xuất khác, kéo dài thần thoại về bản thân mình.
Năm năm sau, La Lan gia tộc trở thành một gia tộc buôn bán lớn, mạng lưới buôn bán trải rộng khắp Lam Nguyệt đại lục.
Lúc này Hoa Phi Lệ vừa tròn 22 tuổi.
Dung mạo như hoa, trí tuệ kinh người, tài phú ức vạn, khiến cho nàng trở thành tình lữ mà tất cả thanh niên đế quốc đều mơ tưởng.
Đối mặt với nhiều người theo đuổi, nàng chỉ nhẹ nhàng nói một câu
"Nếu muốn hái hoa, đợi thiên kim tan hết (khi nào ta tiêu hết tiền), hồng nhan già đi." Câu nói này làm mọi ngươi tuyệt vọng dừng bước, từ đó về sau trở thành biểu tượng cao ngạo.
Sự yên lặng cùng ấm áp của hoàng hôn trên thảo nguyên làm cho lòng Hoa Phi Lệ nổi lên cảm giác mệt mỏi, uể oải. Mấy năm qua nàng vì phát triển việc buôn bán của gia tộc mà đã vắt hết trí óc suy nghĩ, đôi vai gầy nhỏ gánh trọng trách quá lớn.
Người ta thường nói, thương trường như chiến trường, ở phía sau sự thành công đó, ít người biết được nàng đã nỗ lực biết bao tâm huyết.
Người mến mộ nhiều không kể xiết, nhưng lại không có một người tri kỉ. Sự cô độc cùng trách nhiệm lớn lao khiến nàng chậm rãi phong bế lòng mình lại, biến thành một nữ nhân cao ngạo.
"Dừng xe! Mộng Nhi, lấy cho ta họa bút cùng họa sách đến đây." Hoa Phi Lệ đột nhiên bị cản sắc phía xa xa hấp dẫn, vội vàng kêu nha hoàn.
Dắt ngựa, Lưu Vân đi dưới hoàng hôn thảo nguyên.
Kim sắc rực rỡ hiện lên bóng dáng thật lớn ở phía sau hắn. Một mái đầu đen, tóc dài, nhẹ nhàng tung bay trong gió.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!