Chương 11: (Vô Đề)

Dị Giới Quân Đội

Tác giả: Lý Bố Y

Dịch: vienmobo

Nguồn: Sưu tầm

Tử Văn Thành nguyên vì bằng hữu lãnh khốc mà mang tiếng xấu.

Đảo mắt lại hai tháng thời gian trôi qua.

Hôm nay Lưu Vân tiến hành kiểm nghiệm thành quả huấn luyện đội viên, Lưu Vân cảm giác được một cỗ hơi thở quân nhân mãnh liệt từ bọn họ.

"Xem ra cố gắng của ta quả nhiên có hiệu quả."

Lưu Vân thầm nghĩ, ánh mắt bình tĩnh nhìn khuôn mặt của mỗi hộ vệ.

Các đội viên ngang nhiên đứng, ánh mắt dũng cảm nhìn hắn.

"Tử Văn Thành, Thiết Liệt ......."

Đi tới trước mỗi một gã đội viên, Lưu Vân đều nhớ kỹ tên, sau đó nhẹ nhàng đánh một quyền trước ngực họ.

Một quyền này tựa hồ có chứa lực lượng thần kỳ, làm cho trong lòng các đội viên đều dấy lên ý nghĩ: Vì người trước mặt này, ta có thể chết!

Một lần nữa đứng ở trước hàng ngũ này, Lưu Vân tuyên bố nội dung huấn luyện mới.

"Tốt lắm, từ trên người các ngươi ta đã thấy được dũng khí, lực lượng cùng sự tự tin, thấy được khí chất thuộc về quân nhân.

Để cho các ngươi cảm nhận được sự tàn khốc của chiến tranh, chiến đấu trong huyết tinh, từ hôm nay trở đi ta mang các ngươi tiến vào ma thú sâm lâm, bắt đầu 15 ngày huấn luyện sinh tồn.

"20 người chia làm hai tiểu tổ, Hi Ba cùng Tử Văn Thành, mỗi người các ngươi dẫn theo một tổ. Không có thực vật, không có vũ khí, các ngưoi chỉ có thể dựa vào hai tay, thân thể, đầu óc cùng những người bên cạnh. Ma thúc chính là địch nhân của các ngươi.

Ta chờ mong khi các ngươi đối mặt với địch nhân sẽ có những màn trình diễn đặc sắc. Ta phải nhắc nhở các ngươi là, sau khi tiến vào ma thú sâm lâm, các người lúc nào cũng đối mặt với sự uy hiếp của tử vong, tính mạng của mỗi người các ngươi đều phó thác cho huynh đệ cùng tổ, dưới bất cứ tình huống nào cũng không cho phép bỏ rơi đồng đội của mình!"

Ma thú sâm lâm ở phía Tây bắc mục trường, vốn là bên ngoài của tinh linh sâm lâm. Trong rừng có vô số ma thú, mặc dù đa số ma thú là thấp giai cùng trung giai, nhưng đối với loài người mà nói vãn là tương đối nguy hiểm.

Nhưng ma tinh thạch trên người những ma thú này đối với loài người mà nói chính là ánh vàng rực rỡ của kim tệ, hấp dẫn vô số mạo hiểm giả cũng dong binh tiến vào ma thú sâm lâm.

Mà chủ ý tiến hành huấn luyện sinh tồn trong ma thú sâm lâm, do một già một trẻ âm hiểm, dưới tình huống khẩn cấp về kinh tế mà nghĩ ra.

"Tiểu Vân, khoảng thời gian huấn luyện này đã đem ma tinh thạch tiêu hao gần hết. Ngươi không đi mua thêm sẽ không thể nào tiếp tục tiến hành huấn luyện."

"Đại thúc, người thật sự không còn sao?"

Lưu Vân đào bới tìm kiếm trong phòng lão Tạp một hồi lâu mà không thu hoạch được gì, nổi giận hỏi.

Trở mình đưa mắt nhìn một cách xem thường, lão Tạp nhanh chóng ném một cái thiểm điện thuật lên đầu Lưu Vân.

"Tiểu tử thúi, ta tiêu hết toàn bộ tài sản cho ngươi, ngươi lại còn dám hoài nghi ta."

"Không phải, không phải. Là ta sợ lão trí nhớ không tốt, quên mất mình để ma tinh thạch ở đâu, không phải là lãng phí sao."

Lưu Vân sờ sờ kiểu tóc mới của mình, ngượng ngùng nói.

"Nhưng mà đại thúc à, ta hình như không mua nổi a. Hai mươi mấy ma tinh thạch, phải có 100 kim tệ! Ta có 5000 kim tệ, mấy ngày nay chi tiêu chỉ còn có hơn 1000. Như vậy không đủ sống, ta đang nghĩ biện pháp a."

"Vậy ngươi đi giết ma thú lấy tinh thạch đi. Nơi này cách ma thú sâm lâm không xa, một ngày giết mấy chục đầu ma thú, cũng đủ dùng." Lão Tạp thuận miệng nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!