Hai ngày sau, cha tìm được thuyền đi về phía bắc, A Nguyên lưu luyến từ biệt bạn bè nhỏ của nàng.
Ta nấu một bữa ăn khá thịnh soạn, tự đi mời Xuân Sinh.
Hắn đến đúng giờ, thậm chí còn mang theo hai vò rượu.
Ta bảo A Nguyên gọi hắn là cậu, hắn tặng A Nguyên một cục mực.
A Nguyên là đứa bé được tặng quà liền ngoan ngoãn, quay quanh Xuân Sinh hỏi hết cái này đến cái kia, hỏi về những chuyện ở kinh thành mà nàng quan tâm.
Đến khi cha bảo nàng đi tập viết, nàng mới lưu luyến từ biệt.
Tập viết cũng được thôi, cha chỉ muốn ta và Xuân Sinh nói chuyện riêng vài câu.
Rượu Xuân Sinh mang theo nhanh chóng cạn đáy, ta lại lấy rượu trái cây tự ủ ra.
Xuân Sinh có chút say, nhưng ta thì không.
Những năm qua, ta lúc rảnh rỗi thường uống vài chén, dần dần tửu lượng cũng tốt lên.
Cùng cha ta uống một hai lượt cũng không thành vấn đề, Xuân Sinh sớm không phải là đối thủ của ta.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Mặt hắn đỏ bừng, nói chuyện lưỡi như muốn thắt lại.
Ta bảo hắn ở lại một đêm, nhưng hắn muốn về.
"Tam gia chắc chắn đang đợi ta về! Dù ngài không nói, nhưng ta biết rõ, ngài chắc chắn đợi ta về để kể lại chuyện hôm nay!
Tỷ tỷ, sao ngày đó tỷ lại nhẫn tâm bỏ chúng ta mà đi? Khi mở mắt thấy người không phải tỷ, từ miệng bà nội biết được tỷ đã bỏ chúng ta, Tam gia dù không nói gì, nhưng sự tàn nhẫn của ngài thực sự đáng sợ."
Ngài ấy cũng đã uống say, mới nói rằng ban đầu ngài ấy làm vì mối thù, sau này cũng không chỉ vì thù hận.
Ngài ấy muốn đứng ở nơi được vạn người kính ngưỡng, để tỷ phải hối hận.
Tỷ tỷ à, Tam gia những năm qua thật khổ sở biết bao! Sao tỷ gặp ngài ấy lại không thể nói chuyện tử tế với ngài ấy? Dù chỉ là nhún nhường xin lỗi một câu thôi.
Tỷ tỷ không thấy sao?
Trong lòng ngài ấy vẫn còn có tỷ.
Tỷ tỷ à…"
Xuân Sinh lẩm bẩm nhiều điều, từ khi ta cứu hắn về nhà, hắn chưa bao giờ nói nhiều như vậy.
Không phải ta không chịu nhún nhường, cũng không phải không chịu xin lỗi, chỉ là ta không sai.
Lão thái thái nói gì họ cũng tin, nhưng lại không tin ta.
Nếu đã không tin, ta có nói nhiều hơn cũng chỉ là ngụy biện.
Ngụy biện vô dụng, ta cũng không thích ngụy biện.
Ta đưa Xuân Sinh về đến cửa, rồi một mình chậm rãi quay lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!