Chỉ có Ngụy thượng thư nhìn ta một cách sâu xa và nói rằng ta giống ba phần với Vân Gia.
Vân Gia chính là tên gọi của mẹ ta.
Dù sao thì Ngụy Đồng cưới vợ, hắn bận rộn, nói một câu rồi đi.
Chỉ có một điều không vui, là ta gặp lại Hứa Nghênh Ca trong bữa tiệc.
Nàng đã mười chín rồi chứ? Đến giờ vẫn chưa lấy chồng.
Lần cuối gặp nàng là vài năm trước, giờ gặp lại, nàng đã khác xa với thiếu nữ ngày xưa.
Dù vẫn đẹp, nhưng mày cau chặt, khóe mắt đuôi mày khi nhìn người luôn mang theo nét u sầu, trong u sầu lại ẩn chứa ba phần căm giận.
Trong tiệc nàng ngồi bên cạnh ta, ta không quen ai, nhưng nàng thì khéo léo ứng xử với mọi người.
Nói chuyện với mọi người xong, nàng mới quay sang nhìn ta.
Trong phòng hoa ấm áp, nàng chỉ mặc một chiếc áo lót, cổ áo viền lông cáo trắng, khiến nàng càng thêm kiều diễm.
Đôi mắt phượng sóng sánh, khi nhìn người lại mang theo năm phần kiêu ngạo.
Yến Phu nhân.
Hứa tiểu thư.
Nàng bật cười, nhưng nụ cười không đến đáy mắt.
"Đây là chế nhạo ta là một cô gái già sao? Nhưng thời thế thay đổi, có lẽ không lâu nữa, cũng có người gọi ta là Yến phu nhân đấy."
"Có lẽ là Vương phu nhân hoặc Trương phu nhân cũng không biết chừng."
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng còm review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB Xoăn dịch truyện để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Yến Phu nhân? Nghĩ cũng đẹp đấy.
"Ngươi có thể cho hắn cái gì? Chỉ là gánh nặng thôi! Cứ để ngươi mấy ngày nữa nói cho sướng miệng đi!"
Lời nàng hàm ý, lòng ta nghi ngờ, nhưng không dám biểu hiện ra ngoài.
***
Về nhà ta kể lại những lời của Hứa Nghênh Ca với cha, cha cau mày lắc đầu.
"Nhà họ Hứa nuôi nàng đến gần hai mươi tuổi vẫn chưa gả, nghe nói nàng là con gái duy nhất, mẹ nàng mất khi sinh nàng, bà nội nhà họ Hứa đích thân nuôi dạy, rất thương yêu nàng.
Hứa Đình rất hiếu thuận với mẹ, lại nắm giữ phần lớn binh quyền của Đại Hạ, lời của Hứa Nghênh Ca chắc chắn có ý nghĩa sâu xa."
Nghĩ mãi cũng không ra, rồi lại đến Tết, Thanh minh, nhiều việc vụn vặt.
Nhận được thư từ biên thành của Yến Ôn, chỉ vài dòng ngắn ngủi, đại ý là mọi chuyện đều tốt.
Đường xa thế này, nhận được mấy lời cũng là khó khăn.
Nghe nói Phù Quang có thai, bà nội không yên tâm, ta liền sai người đưa bà đến Quỳnh Châu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!