Chương 46: Búp bê đáng yêu

Giải Thừa đã cầm roi đứng bên cạnh cửa sổ, hai người đồng thời ra tay, trong chớp mắt khi tấm phù chú áp đến, dây roi quất vào cổ búp bê, Cố Diệp lấy bút chu sa vẽ ra một đường dây đỏ buộc cổ nó lại, hai người liếc nhau, Cố Diệp buông lỏng tay, nghĩ bụng rằng phối hợp này còn chưa được ăn ý lắm

Giải Thừa nâng tay trái lên, búp bê nằm trong tay đang bị y bóp cổ rồi lại cười hì hì nói:

"Đừng nhúc nhích nào."

Sau đó nụ cười Giải Thừa nhạt hẳn đi khi nghiêng đầu nhìn về phía đại ca bị tập kích

Ở một góc mà người thường không nhìn thấy, một bà cụ mái tóc đã hoa râm đang dùng bản thân che chắn cho trung niên trước mặt, ánh mắt đó nhìn hắn vô cùng dịu dàng, dù cho người nọ đã trưởng thành, thế nhưng trong ánh mắt bà dường như vẫn còn là một đứa trẻ.

Đau lòng nhất chính là hồn phách của bà đã trở nên trong suốt, sẽ mau chóng tan đi

Cố Diệp thản nhiên nói:

"Anh phải cảm ơn mẹ già của mình, dù bà chết rồi cũng vẫn che chở anh, nếu không không có bà thì anh đã bị nó giết chết từ lâu rồi."

Thiệu Đại Dũng kinh ngạc ngẩng đầu, hắn nghi ngờ nhìn Cố Diệp không hiểu ý cậu là sao

Giải Thừa bóp con búp bê: "Nó hấp thụ một lượng oán khí cực lớn để trở thành oán linh, chỉ khi nhập vào một đồ vật hoặc cơ thể người mới có thể sống sót, anh mua nó về hiển nhiên sẽ trở thành mục tiêu cho nó.

Vì bảo vệ anh mà linh hồn của mẹ anh đã hao tổn không ít, cuối cùng, còn lời nào muốn nói với bà thì cứ tranh thủ đi.

"Thiệu Đại Dũng khiếp sợ hỏi:"Mẹ của tôi?Cố Diệp gật đầu:Đúng vật, đẩy anh từ trên giường xuống, là do bà đang bảo vệ anh. Anh nghe được âm thanh kỳ quái, là bà đang cản oán linh cho anh. Anh bị đẩy xuống từ cầu thang, cũng là do bà che chở anh.

Nếu không, anh đã chết rồi.

"Thiệu Đại Dũng đang ngồi dưới đất nghe xong câu này thì hoảng hốt chảy nước mắt, sau một lúc sững sờ mới khóc lớn lên:"Là do con không có chút tiến bộ nào nên mới khiến mẹ đến khi chết rồi vẫn phải lo lắng đúng không ạ?

"Vẻ mặt bà cụ sững lại, không biết phải làm sao, bà đứng cách đứa con trai chỉ vài centimet, nâng tay lên nhưng chần chừ không hạ xuống Thiệu Đại Dũng khóc vài tiếng rồi mới suy sụp nói:"Mẹ! Con có lỗi với mẹ! Bây giờ con hiểu rồi, con hiểu hết rồi, con biết mẹ khổ sở vất vả thế nào. Khi đó con còn nhỏ nên không hiểu chuyện, vì muốn tốt một chút mà làm ra chuyện trộm cắp khiến mẹ đau lòng!

Con hối hận tại sao khi được ra ngoài rồi lại không đến thăm mẹ? Tại sao không chăm sóc mẹ khi về già? Cuối cùng thì, mẹ vẫn còn canh cánh trong lòng đứa con bất hiếu này sao!

"Cố Diệp nghe chỉ biết lắc đầu, con muốn nuôi mà mẹ không còn, câu chuyện buồn của nhân gian"Mẹ! Con nhớ mẹ….

"Sau khi hét lên Thiệu Đại Dũng như mất hết sức lực, thì thào một câu:"Con, nhớ mẹ quá." Câu cuối cùng này của Thiệu Đại Dũng khiến bà cụ lộ lên nét cười vui mừng, đưa tay sờ lên khuôn mặt con trai rồi dần dần tan biến

Giải Thừa như định nói gì, bà cụ chỉ quay lại lắc đầu nhìn y

Giải Thừa gật đầu rồi nhìn bà cụ tan biến, liếc nhìn Cố Diệp một cái, thấy được trong mắt cả hai là sự tiếc nuối, muộn màng, không cứu được, linh hồn có thể kiên trì đến giờ đã là một kỳ tích

Thiệu Đại Dũng ngồi dưới đất khóc như một đứa trẻ, hai người vẫn theo ý muốn của bà, không nói rằng hồn phách đã tan biến, ngay cả luân hồi chuyển thế cũng không còn cơ hội. Một người mẹ, đến lúc này vẫn còn bảo vệ cho con mình, không muốn để nó phải hổ thẹn, bọn họ còn làm gì được đây?

Giải Thừa hít sâu một hơi, nhìn thoáng con búp bê trong tay, tiện tay ném qua cho Cố Diệp, ghét bỏ nói: Cậu xử lý đi!

Cố Diệp bắt được, đột nhiên con búp bê lại cười lên ngay khi đối mặt với cậu, một sợi khói đen chui ra từ trong mắt nhào thẳng về phía Cố Diệp

Hừm!

Cố Diệp nheo mắt lại, đưa tay làm một đường chỉ quyết, cong tay búng một cái vào sợi khói đen, lấy bút chu sa vẽ một sợi dây đỏ đầy ắp linh khí, buộc khói đen này thành một cái bánh chưng.

Cố Diệp đen mặt vứt nó xuống đất giẫm nó thật chặt:

"Bây giờ tao đang chướng mắt với mày, ngoan ngoãn một chút đi."

Đám người xem livestream đều bùng bổ bởi động tác đẹp trai của Cố Diệp và Giải Thừa, đặc biệt là câu nói này của cậu, mọi người còn đang thương cảm cho câu chuyên của Thiệu Đại Dũng và mẹ hắn thế mà đã bị lời này của Cố Diêp câu đi, tình người trong livestream được nhóm lên, tin nhắc lại hiện lên điên cuồng

Đẹp trai quá!

Tui bật khóc bởi sự đẹp trai của bạn trai tui luôn!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!