Cố Diệp và Triệu Bằng Vũ bị đưa đến cục cảnh sát, cảnh sát xét xem video của hai người bọn họ, xác nhận không thấy hai người họ làm gì.
Vì thế, hai người bọn họ chỉ bị hung hăng phê bình một trận,
"Nửa đêm không ngủ được, thăm nhà ma, tìm kϊƈɦ thích, lúc này kϊƈɦ thích quá rồi phải không, lỡ như xảy ra chuyện gì, người nhà các cậu có đau lòng chết không?"
Cố Diệp và Triệu Bằng Vũ mỗi người cầm một ly mì, hai người bọn họ đói bụng muốn xỉu, vừa nghe dạy dỗ vừa ăn, mở miệng ra là xin lỗi chú cảnh sát, thái độ nhận sai đặc biệt thành kính.
Chị Hoa đứng bên cạnh sợ hai người họ ăn không đủ no nên cho thêm mỗi người một cây giăm bông.
Lúc này, bảo vệ ở cửa gọi điện thoại cho đội trưởng,
"Hai học sinh cấp 3 đó một người là con trai trùm địa ốc Cố Đức Thành, một người là cháu trai Long đầu giới điện tử quốc tế Úc Trạch, hiện tại anh hai của Cố Diệp và Úc Trạch tự mình đến đón người, hỏi là có thể bảo lãnh không?"
Chú đội trưởng nhìn hai tên nít ranh cầm mì gói tới nước cũng húp cạn queo, trong nhất thời cũng không biết nói gì với họ cho tốt, mì gói có thể ăn ngấu nghiến như vậy, chỗ nào giống rich kid đây?
Phú nhị đại nhà người ta đua xe, tán gái, phá của còn phú nhị đại này nửa đêm đi tìm quỷ, ông chú trong lòng đều là bất đắc dĩ,
"Sau này ít chạy ra ngoài lúc nửa đêm, có nghe không?"
Cố Diệp và Triệu Bằng Vũ đồng thời buông ly mì xuống, đặc biệt ngoan ngoãn gật đầu.
Ngoan quá! Quả thực là một dòng nước trong trong đám phú nhị đại hư hỏng! Sắc mặt của chú đội trưởng hòa hoãn, dặn dò hai người bọn họ:
"Chuyện này phải giữ bí mật, nếu không sẽ khiến cho người bên ngoài khủng hoảng, chờ điều tra rõ ràng vụ án tụi chú mới có thể công bố ra bên ngoài, hiểu không?"
Hai người ngoan ngoãn gật đầu như cũ, mặc kệ đối phương nói gì, cứ gật đầu là được.
"Được rồi, ăn no thì đi đi."
Cố Diệp ngáp một cái, đi ra cửa thì phát hiện Triệu Bằng Vũ còn ở đó, thúc giục nói:
"Mày làm sao vậy? Muốn ở lại hả?"
Sắc mặt Triệu Bằng Vũ khó coi, nói:
"Cha mẹ tao đi công tác nên tao ở nhà ông ngoại, người đón tao...... là....... cậu tao?"
Cố Diệp gật đầu, Chắc vậy.
Triệu Bằng Vũ che ngực lại, có cảm giác bi thương cho bản thân mình.
Sau khi hai người họ bước ra ngoài, trong cục cảnh sát có người nói:
"Em tra tư liệu, nghe nói Cố Diệp này biết bói toán, còn thông linh, bắt quỷ, mấy tên cặn bã đó biến thành cái dạng như bây giờ có phải có liên quan với cậu ấy không?"
Lập tức cậu cảnh sát nói câu này bị dạy dỗ, "Đừng nói lời vô nghĩa nữa, bây giờ thời đại nào rồi hả? Đây là do cậu phong kiến mê tín! Chuyện chúng ta phải làm là theo tuyến này, đem kẻ phạm tội đưa ra trước ánh sáng, cho bọn chúng đứng trước vành móng ngựa, khiến chúng đền tội, răn đe cảnh cáo!
Chứ không phải ngồi ở đây rối rắm việc học sinh phát hiện chuyện này có chiêu hồn hay không! Nghe rõ rồi thì nhanh đi điều tra đi, không ngủ không nghỉ không ăn cơm cũng phải bắt hết đám cặn bã này!
"Cách nói chiêu hồn này quá kì lạ, toàn thể mọi người đều tập tủng tra ná, nữ cảnh sát phụ trách sửa sang báo cáo cầm một phần hồ sơ,"Mười mấy tên tội phạm kia tỉnh lại đều nói có quỷ, hơn nữa thân thể bọn họ phát hiện vấn đề, có tên không cử động được cánh tay, chân cẳng không hoạt động, thời điểm kiểm tra cũng không phát hiện được vấn đề gì, thoạt nhìn hình như là vấn đề tâm lý.Từ tâm lý học phân tích, lại này cũng có thể giải thích, ở trong phòng lâu như vậy, mỗi này canh giữ một ngôi mộ lớn như vậy, còn giết nhiều trẻ em như vậy, chính mình sản sinh ra ám ảnh ma quỷ, cảm thấy bọn nhỏ tìm đến báo thù, cũng có thể giải thích được.
"Cứ như vậy, Cố Diệp và Triệu Bằng Vũ được tẩy trắng. Nhưng mà, người bên Hội Huyền Thuật Học lại tra ra vấn đề, sau khi bọn họ biết được sự việc đã lặng lẽ tới dò xét một chút, một lão giả tức giận nói:"Đây là cấm thuật của Huyền Thuật Giới, Tụ Quỷ Trận, tên đó dám dùng ngự quỷ làm tổn thương người!
Nếu mặc kệ Cố Diệp này thì hắn sẽ giống với sư huynh hắn, vô pháp vô thiên!"
Có mấy người trẻ tuổi đều im lặng không nói lời nào, thậm chí có người còn thấy Cố Diệp làm khá tốt, ngoài miệng không nói nhưng biểu tình trêи mặt thì rất thống kɧօáϊ.
Lão nhân nhìn một người trẻ tuổi cà lơ phất phơ đang ngồi trêи bàn, cậu ta ngày thường cũng không tuân thủ quy củ, trực tiếp bắt lấy làm điển hình,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!