Chờ con ông trời đi rồi Cố Diệp mới lấy ra cái bình nhỏ của cậu, thả chị gái quỷ khí dày đặc cùng với đứa nhỏ đầu to hung tợn.
Chà, thật đáng yêu.
Cố Diệp nhịn không được xoa đầu quỷ nhỏ một cái
Ở cạnh Cố Diệp chờ gần một tháng, sát khí của Vương Thiến Thiến và đứa nhỏ đã vơi đi không ít. Có thể duy trì lý trí, đặc biệt là đứa nhỏ đó, ra vẻ là cũng hiểu chuyện không còn gặp ai cắn nấy nữa, được mẹ dẫn đi còn rất ngoan.
Cố Diệp đem quỷ hồn của Vương Thiến Thiến bỏ vào cửa, tiểu quỷ vui vẻ nhếch miệng lộ ra cái răng nanh.
Cố Diệp lại xoa đầu nó cái nữa, thật đáng yêu. Không ăn người thì cứ là một đứa trẻ tốt!
Để bảo vệ cho dương khí của hai người họ không thương tổn, Cố Diệp còn tặng miễn phí cho đối phương một lá bùa, nhưng mà chị gái từ chối ý tốt của Cố Diệp rồi dẫn đứa con đầu to đi, chớp mắt đã không thấy đâu nữa.
Cố Diệp cảm thán một câu:
"Phụ nữ đúng là hung dữ."
Cố Dương tò mò, lúc nghe kể lại thảm trạng của nữ quỷ thì đã bịt mắt lại không dám nhìn, tò mò hỏi: Là sao hả anh?
"Nghĩa là cô ấy muốn đoàn tụ một nhà ba người, không muốn đầu thai." Cố Diệp cười nhạt một tiếng, kéo Cố Dương qua:
"Chính nghĩa có thể đến muộn nhưng vĩnh viễn không thể vắng mặt được, em phải nhớ cho kỹ, không làm thì không chết, đến tận hôm nay trời xanh chưa hề nhắm mắt lại đâu."
Cố Dương ngoan ngoãn nghe, thời khắc này đột nhiên cảm thấy anh ba thật như thần tiên! Đặc biệt là khi anh ba nói đến những chuyện mà Cố Dương nghe không hiểu, quá là lợi hại!
Buổi biểu diễn đã diễn ra được một giờ, Lý Thụy nhân lúc thay quần áo đi vào trong toilet, đến khi đi ra hắn nhìn khuôn mặt trang điểm đậm trong gương, thế nhưng nhìn gần vẫn thấy được vết thâm quầng dưới đôi mắt khiến hắn không khỏi day day thái dương để bản thân mau chóng buông lỏng, điều chỉnh trạng thái.
Lúc này, một bóng đen chợt lóe qua sau lưng hắn, Lý Thụy nhướng mày quay đầu lại nhìn, bụng nghĩ chó nhà ai hay người đưa cơm riêng không đàng hoàng vào WC chụp ảnh?
Nhưnh cũng không thấy được ai, Lý Thụy mắng một câu trong lòng, bình tĩnh quay đầu lại, vừa thấy hình ảnh trong gương khiến đồng tử hắn co rút lại, hoảng sợ lui về sau hai bước. Chỉ thấy trên vai hắn có nhiều hơn một bóng đen, giống như có kẻ đang ngoác miệng ra cười với hắn.
Lý Thụy hoảng sợ nhìn lên vai mình, không có gì cả. Nhìn lại trong gương, người vẫn ở đó.
Lý Thụy hít sâu một hơi, sợ đến mức chạy té khói, có quỷ! Đáng tiếc là hắn còn chưa kịp chạy thì chân đã bị cái gì đó giữ lấy, hung giữ kéo hắn ngã trên mặt đất, Lý Thụy ngũ quan biến dạng, ngã chết hắn rồi!
Ngay phía sau, đột nhiên Lý Thụy cảm thấy có người sờ tai như bị cái gì cắn, hắn sờ sờ tai nhưng hoàn toàn không có gì cả, thế nhưng cảm giác càng lúc càng đau giống như muốn kéo tai hắn đứt.
Lý Thụy đau đến mức mặt trắng bệch, giống như thấy cái bóng quỷ màu đen kia ngồi trên vai hắn, lập tức bị dọa lạnh ngắt cả người, hoảng sợ ôm tai lại nhìn qua kính mắt, quả nhiên, bóng đen đó đang gặm lỗ tai hắn.
"Xưa nay không thù không oán?"
Một cái bóng quỷ im lặng xuất hiện trong gương, giọng nói lạnh lẽo nhưng đậm mùi châm chọc:
"Lý Thụy, anh không biết mẹ con em sao?"
Nghe được âm thanh quen thuộc, cả người Lý Thụy cứng ngắt nhìn khuôn mặt ngũ quan đã bị axit ăn mòn, khuôn mặt này xuất hiện vô số lần trong giấc mơ của hắn, khiến hắn phải tỉnh lại giữa đêm.
"Thiến Thiến, là em sao… Thiến Thiến?"
Lý Thụy phản ứng lại, sợ đến mức lết ra phía cửa: Có quỷ! Có quỷ!!!!
Một trận gió thổi qua, cửa WC lúc này đóng rầm lại một tiếng, người đại diện và trợ lý lo lắng đi tới suýt nữa thì bị đập cửa vào mặt:
"Anh Thụy có phải bị tiêu chảy không, sao ở trong WC lâu thế? Ca sĩ đã hát xong rồi."
"Lý Thụy, mở cửa, sao cửa WC này lại bị đóng thế?"
Lý Thụy nghe giọng nói bên ngoài lập tức liều mạng đập cửa, thế nhưng người ngoài đó giống như hoàn toàn không nghe thấy tiếng hắn la hét, trong lòng càng lúc càng lạnh, vừa quay đầu lại chỉ thấy một tiểu quỷ hiện ra nhe răng với hắn hi hi hi bò lại gần đòi hắn ôm Baba, ôm một cái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!