Chương 4: Dần dần tiếp cận Quý Thính Bạch

Tan học trưa, mọi người lần lượt chạy về phía nhà ăn, Quý Thính Bạch lại ngồi im không nhúc nhích.

Buổi chiều cơm ở nhà ăn sẽ được giảm giá 50%, cậu ấy thường tranh thủ 10 phút sau khi tan tiết 1 để giải quyết vấn đề ăn uống.

Có lúc thậm chí không ăn cơm, lâu dần, dạ dày sẽ bị bệnh.

"Bài toán thầy giáo dạy lúc nãy tôi không hiểu lắm, cậu có thể giảng cho tôi không?"

"Không nhờ cậu giúp đỡ không công đâu, tôi không có tiền, lấy cái này thế nhé."

Tôi nhẹ nhàng đặt một hộp sữa chua táo đỏ và bánh mì sandwich lên bàn cậu ấy:

"Tôi về ăn cơm trước đây."

Dì Ngô chuẩn bị khá nhiều món ăn trưa, tôi dẫn theo bốn đứa bạn đến ăn, dư dả thoải mái.

Trước khi ăn, tôi còn dùng hộp giữ nhiệt để riêng một phần cho Quý Thính Bạch, rồi mới bắt đầu ăn.

"Lưu Đông, tên Cố Thần đó hôm nay dám ném thư tình của tôi trước mặt bao nhiêu người, tôi nuốt không trôi cục tức này."

Đông Tử chưa kịp lên tiếng, Trương Hiểu Hồng tóc đuôi ngựa đã đập mạnh đôi đũa xuống bàn:

"Xử lý nó, tối nay tôi gọi thêm mấy đứa..."

Trương Hiểu Hồng dáng người cao gầy, khỏe mạnh, vì ở nhà bị trọng nam khinh nữ, không ai quản lý, nên cũng đi theo Trần Văn Tĩnh.

Muốn mấy đứa trẻ này chuyên tâm học hành ngay lập tức là điều không thể.

Vì vậy, tôi định chuyển hướng thù hận một chút.

"Gọi ai chứ, chẳng phải cậu ta khinh thường tôi vì thành tích kém sao." Tôi giả vờ tức giận,

"Đều là lần đầu làm người, dựa vào cái gì mà cậu ta được phép coi thường tôi."

"Vậy đại tỷ định làm gì?"

"Kỳ thi tháng này, tôi muốn lọt vào top 1000."

Trường cấp 3 số 1 Ninh Thành có khoảng 3000 học sinh khối 12.

"Có một ngày, tôi sẽ vượt qua Cố Thần, cho cậu ta biết Trần Văn Tĩnh tôi xứng đáng với cậu ta!"

Tôi chỉ tay lên trời thề thốt, nhìn biểu cảm của những người còn lại trên bàn ăn, cứ như thể ngày mai là tận thế vậy, kinh hãi tột độ.

"Các cậu đi theo tôi, cũng không thể để người khác nói sau lưng, cuối tuần này, đi nhuộm lại tóc cho tôi."

Thế là chuyện Trần Văn Tĩnh muốn lọt vào top 1000 trong kỳ thi tháng lan truyền nhanh như gió, nhưng đó là chuyện sau này.

Khi tôi xách hộp giữ nhiệt về trường, trong lớp không có mấy người.

Trường cấp 3 số 1 Ninh Thành học buổi chiều từ 1 giờ, trước đó, học sinh có thể ngủ trưa ở ký túc xá.

Quý Thính Bạch thì ở trong lớp, nhưng bánh mì sandwich và sữa chua lại được đặt trên bàn tôi, trông rất giống như đang chế nhạo tôi.

Anan

Quý Thính Bạch.

Tôi cứ thế đi về phía Quý Thính Bạch:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!