Chương 39: Ngoại truyện (2)

Một chút tiền vốn trong tay tôi, cộng thêm Quý Thính Bạch vay ngân hàng, sau khi tốt nghiệp đại học, chúng tôi cùng nhau mở công ty quảng cáo, sau này có thể sẽ phát triển sang lĩnh vực điện ảnh.

Đón người về, trên đường Trần Đại Phát hỏi:

"Khi nào thì có thể bế cháu trai cháu gái đây!"

"Con và Thính Bạch mới kết hôn hai năm, sao phải vội có con chứ!"

"Bố, bố nghe thấy rồi đấy."

Quý Thính Bạch một tay cầm lái, đúng lúc chen vào:

"Công ty bây giờ đang trên đà phát triển, Vân Vân không yên tâm, đợi thêm hai năm nữa."

"Ha, hai đứa đúng là một cặp hát song hoàng."

Trần Đại Phát muốn nghiêm mặt, nhìn tôi, lại không nhịn được cười,

"Thôi thôi thôi, tùy các con."

Cả nhà vui vẻ hòa thuận, về đến nhà, lại phát hiện có một nam một nữ đang đợi ở cửa.

Người phụ nữ trạc tuổi Trần Đại Phát, tuy hai bên tóc mai đã điểm bạc, nhưng có thể thấy lúc trẻ là một mỹ nhân. Người đàn ông nhỏ hơn tôi khoảng bảy tám tuổi, tầm hai mươi tuổi, có nét giống người phụ nữ.

Tôi còn chưa kịp phản ứng, người phụ nữ kia đã đi tới lau nước mắt, nói với Quý Thính Bạch:

"Con trai, con sống ở đây à, mẹ tìm con mãi."

Sau đó nắm lấy tay tôi:

"Đây là vợ con à, ơ, mẹ là mẹ của Quý Thính Bạch, sau này..."

Quý Thính Bạch không đợi bà ta nói xong, bảo bà ta buông tay tôi ra, nhẹ nhàng nói.

"Vân Vân nhát gan, đừng dọa cô ấy."

"Lần trước gặp mặt đã nói rõ tiền cấp dưỡng mỗi tháng đầu tháng sẽ chuyển vào thẻ, có vấn đề gì sao?"

Chuyện này Quý Thính Bạch từng nói với tôi, mẹ anh không biết thông qua con đường nào, hai mươi mấy năm không xuất hiện, đột nhiên tìm đến công ty.

Tiền cấp dưỡng mỗi tháng vẫn là tôi và Quý Thính Bạch cùng nhau bàn bạc.

Mẹ Quý cười với tôi:

"Không phải, mẹ chưa gặp con dâu mới, đến xem thử."

Bà ta vừa nói vừa lấy từ trong túi ra một phong bao lì xì nhét cho tôi.

Tôi nhìn Quý Thính Bạch, dù sao cũng là mẹ anh, mặt mũi vẫn phải nể, vì vậy lịch sự nhận lấy.

Dù sao bây giờ vẫn chưa đến lúc trở mặt.

Mọi người làm quen với nhau, sau đó vào nhà ngồi một lát.

"Thính Bạch à, sắp xếp cho em trai con một công việc đi, con bây giờ là ông chủ lớn rồi, chuyện dễ như trở bàn tay thôi mà."

Mẹ Quý trà chưa uống một ngụm, đã lần thứ ba mở miệng nói chuyện này.

"Mẹ, công ty này Vân Vân là cổ đông lớn, hơn nữa con cũng không muốn tùy tiện sắp xếp người vào." Quý Thính Bạch tháo kính xuống, day day sống mũi,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!