Lời bác sĩ như tiếng sấm nổ tung trong đầu Cố Cảnh Chi.
Không thể nào, Chiêu Chiêu từng mong đợi đứa bé đó biết bao, sao cô có thể bỏ nó được?
Nhất định là giả!
"Bác sĩ, có phải anh hợp tác với cô ấy lừa tôi không?"
"Đồ thần kinh, tôi còn chẳng biết vợ anh là ai. Đừng có gọi đến làm phiền tôi, đúng là đồ xui xẻo!"
Bác sĩ chửi thẳng một câu rồi cúp máy.
Cố Cảnh Chi cảm thấy một dòng m.á. u nóng dâng lên trong cổ họng.
Anh ta ho khan, m.á. u đỏ tươi phun ra, rồi cả người mất thăng bằng, ngã thẳng xuống nền nhà.
Lúc tỉnh lại, anh ta đã nằm trong bệnh viện.
Anh ta cầm điện thoại, cố gọi cho Lâm Chiêu Chiêu, muốn nói với cô rằng anh ta thật sự không cố ý.
Nhưng điện thoại không thể kết nối.
Bất chấp thân thể còn chưa hồi phục, anh ta lập tức lao ra khỏi bệnh viện, đến thẳng biệt thự của Dạ Thần.
Tôi ngồi bên cửa sổ, lặng lẽ nhìn cơn mưa bên ngoài.
Dạo gần đây, các dự án đã hoàn thành xong, tôi dự định sẽ nghỉ ngơi một thời gian. Đột nhiên, tôi trông thấy một người quỳ giữa trời mưa, ngay trên con đường chính của khu biệt thự. Tôi nghiêng đầu nhìn, thầm nghĩ không biết ai lại phát điên đến mức quỳ giữa trời mưa lớn thế này.
Lúc Dạ Thần đi tới, anh bắt gặp cảnh tôi đứng trên ban công, ánh mắt dửng dưng nhìn xuống.
Đó là Cố Cảnh Chi.
Anh nói xong, ánh mắt vẫn dán chặt lên gương mặt tôi như đang chờ mong một phản ứng gì đó.
Tôi không buồn nhìn lại, hờ hững đáp:
"Tôi còn tưởng là ai, hóa ra là một kẻ điên giữa trời mưa."
"Không thấy đau lòng sao?"
Tôi bật cười:
"Đùa gì thế, một kẻ vứt bỏ con ruột của mình lại đi nhận con của người khác, tôi đau lòng cho anh ta làm gì?"
Tôi chỉ tò mò không biết anh ta định phát điên đến bao giờ. Dù sao tôi cũng không thể mãi ở lại nhà Dạ Thần được.
Dạ Thần chợt lên tiếng:
"Thật ra nếu muốn thoát khỏi cậu ta, có một cách rất đơn giản."
Nghe vậy, tôi lập tức có hứng thú, ánh mắt sáng lên: Cách gì?
Anh cúi người xuống, hai tay đặt lên tay vịn ghế tôi đang ngồi, giam tôi vào không gian nhỏ hẹp giữa hai người.
Cưới tôi.
Tôi thoáng ngả người ra sau, chớp mắt nhìn anh đầy nghi ngờ:
"Ai mà biết được, có khi anh thích đàn ông cũng nên."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!