Kiều Vi mất một giây mới phản ứng được… hôm qua ở bệnh viện bác sĩ nói cô bị suy dinh dưỡng.
Thế nên hôm nay anh cầm đào về nhà.
Gì thế này, anh có thần cơ diệu toán gì mà tính ra hôm nay cô không mua được trái cây à?
Khóe miệng Kiều Vi cong lên.
Nghiêm Tương đang cầm đồ chơi trong nhà ra, trông thấy anh thì vui lắm: Bố về rồi!
Giọng người đàn ông từ trong phòng vọng ra:
"Lấy đồ đi, chúng ta đi tắm." Nghiêm Tương hoan hô: Đi tắm thôi!
Mặc dù có thể tắm chậu ở nhà nhưng nước chảy ào ào trong nhà tắm cũng rất thú vị.
Nghiêm Lỗi đã thay đồng phục ra, chỉ mặc một cái áo ba lỗ. Mùa hè nóng nực nên rất nhiều nam giới đều mặc như thế.
Anh đi ra ngoài tìm chậu nhưng không thấy ai ở ngoài sân. Số sách trên chiếc bàn nhỏ chỉ còn một nửa so với lúc nãy.
Đột nhiên, Kiều Vi nhanh nhẹn đi từ trong bếp ra, nhặt hết số sách còn lại, chỉ để lại mấy cuốn sách trên bàn, xoay người quay lại phòng bếp.
Nghiêm Lỗi lấy làm khó hiểu.
Anh đi theo đứng ở cửa bếp, nhìn thấy sách Kiều Vi lấy đi bị chất đầy trên sàn bếp, ngay cạnh đống củi.
Nghiêm Lỗi cau mày: Em làm gì thế?
Kiều Vi nói:
"Em không cần những cuốn sách này nữa."
Nghiêm Lỗi ngạc nhiên lắm. Bởi vì những cuốn sách này là báu vật của cô, nếu anh dám tự ý lật xem, cô có thể làm mặt lạnh suốt cả ngày.
Sao tự dưng lại không cần nữa?
"Nếu không cần nữa thì bán đi." Anh nói.
"Các hiệu sách có thu mua sách cũ, không còn giá trị sử dụng nữa có thể bán cho người thu gom phế liệu. Em chất trong bếp làm gì?"
Kiều Vi suy nghĩ rồi quyết định giải thích cho anh.
"Nội dung tư tưởng trong những cuốn sách này không hay lắm, em không muốn để người khác nhìn thấy." Cô nói:
"Em cảm thấy sau này việc kiểm soát sẽ ngày càng nghiêm ngặt hơn. Anh là quân nhân, bộ đội lại càng bị kiểm soát chặt chẽ hơn, em sợ người ta nhìn thấy sẽ ảnh hưởng không tốt đến anh."
Quá kinh khủng.
Kiều Vi vốn muốn g.i.ế. c thời gian buổi chiều nên lấy bừa một cuốn sách ngồi dưới mái hiên, định thong thả đọc sách.
Ai biết được nguyên chủ lại có tư tưởng đó, cô ấy hướng về điều gì quá rõ ràng.
Cho nên cô ấy thích đọc loại sách nào cũng rất dễ nhận ra, thực sự không phù hợp với tư tưởng chủ lưu của thời đại này.
Kiều Vi nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng lật xem qua cả cuốn sách, cô chắc chắn nội dung cuốn sách này sẽ có vấn đề ở thời đại này.
Bây giờ thì chưa sao, nhưng khi đến thời kỳ khắc nghiệt hơn thì có thể sẽ xảy ra chuyện.
Nhưng tại sao trong sách gốc Nghiêm Lỗi lại không gặp rắc rối gì vì cái này? Kiều Vi đột nhiên nhớ tới trong sách gốc, sau khi Lâm Tịch Tịch kết hôn, cô ta đã nói với Nghiêm Lỗi rằng nếu anh cưới cô ta, cô ta mong rằng anh sẽ không mãi nhớ về quá khứ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!