Chương 5: (Vô Đề)

Trương Tịch Nhan thu quẻ, trở lại ghế ngồi xuống, nói: "Thứ nhất, cháu không làm từ thiện; thứ hai, cháu chỉ phụ trách tìm người thôi, mặc kệ những chuyện khác, chữa trị cùng với việc làm sao để mang người trở ra thì mọi người tự suy xét; thứ ba, còn cần phải mời một người, bằng không cả đội ngũ tìm người này của chúng ta có vào núi cũng không trở ra được.

"Mẹ của sinh viên mất tích nghe Trương Tịch Nhan nói cái này không thể cái kia không được, còn yêu cầu quá nhiều, bà ta tức giận hỏi:"Không biết tiểu Trương đạo trưởng có thể làm cái gì đây?

"Trương Tịch Nhan nhìn về phía giáo sư Trình, mỉm cười nói:"Tôi là sinh viên tốt nghiệp đại học chuyên ngành tài chính, quỷ mới biết tôi có thể làm được gì.

"Nàng nói xong, đứng dậy mở cơm hộp ra, cúi đầu ăn cơm chiều. Giáo sư Trình quay sang nói với mẹ của sinh viên mất tích:"Chuyện quan trọng trước mắt là nhanh chóng tìm được mấy sinh viên mất tích, kéo dài càng lâu, bọn họ càng nguy hiểm.

"Mẹ của sinh viên mất tích ngữ khí ôn hòa nhưng thái độ vô cùng kiên quyết:"Giáo sư Trình, chúng ta có nên đến cầu xin Trương đại sư một lần nữa không?

"Giáo sư Trình đứng dậy nói với Trương Tịch Nhan:"Tiểu Tịch Tịch, cháu cứ từ từ ăn, bây giờ chú sẽ đi liên hệ với Liễu Vũ, có khả năng trong tối nay hoặc sáng sớm ngày mai lên đường.

"Trương Tịch Nhan biến thân thành gấu mèo nhỏ cúi đầu lau đôi đũa dùng một lần, không thèm ngẩng đầu, đáp:"Đừng nói cho Liễu Vũ biết là cháu kêu chú đi tìm cô ấy, chỉ cần nói với cô ấy là cháu cũng sẽ đi cùng là được.

"Nàng ngẩng đầu nhìn vào mắt giáo sư Trình:"Bằng không, chú có muốn mời cô ấy tham gia cứu hộ, không tốn mười triệu thì không mời được đâu."

Liễu Vũ thật sự có thể cầm máy tính tính cho bọn họ xem chậm trễ một ngày làm việc của cô ấy sẽ tổn thất bao nhiêu tiền, trình độ nguy hiểm yêu cầu thêm bao nhiêu tiền, tìm và cứu được một người giá bao nhiêu tiền, cô ấy nhất định có thể đem giá cả đẩy lên cao tới mức người bình thường có bán nhà cũng không trả nổi.

Không phải nàng muốn thay mấy người này tiết kiệm tiền, chỉ đơn giản là không muốn Liễu Vũ kiếm được tiền mà thôi. Lúc đó nàng sẽ đứng nhìn chống tay lên eo cười ha hả!

Giáo sư Trình đưa hai vợ chồng kia ra khỏi đạo quan.

Ba của sinh viên mất tích hỏi:

"Giáo sư Trình, tiểu Trương đạo trưởng không nói rõ người muốn mời là ai, sao ngài có thể biết được cô ấy muốn mời Liễu Vũ? Mà Liễu Vũ lại là người nào?"

Giáo sư Trình bước chân nhanh nhẹn, vừa đi vừa nói: "Liễu Vũ là người duy nhất hiểu được ngôn ngữ của bộ lạc Hoa Tế, cũng là người duy nhất nói được ngôn ngữ đó.

Thân phận địa vị của cô ấy ở bộ lạc Hoa Tế cực kỳ cao, thông qua cô ấy, chúng ta có thể nhờ người của bộ lạc Hoa Tế đi ra ngoài tìm người, bằng không ở nơi núi sâu rừng già to lớn như vậy, muốn tìm được người mất tích giống như biển rộng mò kim.

"Mẹ của sinh viên mất tích không yên tâm, hỏi:"Tiểu Trương đạo trưởng trẻ tuổi như vậy, đáng tin cậy sao?Giáo sư Trình nói:Vương Ngữ Yên, biết không?

"Mẹ của sinh viên mất tích hoàn toàn thất vọng:"Cái bình hoa nha*!

"Bà ta không vui, nói:"Kia như thế nào lại đi mời cô ấy cơ chứ, còn làm phách hét giá như vậy nữa.

"*Bình hoa: Ý chỉ những người chỉ được cái đẹp chứ không biết gì, không làm gì được. Giáo sư Trình:"...

"Ông vô cùng bực bội. Đó là nữ thần một thời tuổi trẻ của ông, như thế nào lại là bình hoa. Ba của sinh viên mất tích nhìn bà vợ bình hoa của mình, trước tiên hướng giáo sư Trình nói lời xin lỗi, xong xuôi mới quay sang giải thích cho bà vợ bình hoa của mình:"Vương Ngữ Yên* thuộc làu tất cả các loại võ công bí tịch, chiêu thức gì như thế nào phá giải, nàng chỉ xem một cái liền biết."

*Vương Ngữ Yên là nhân vật hư cấu trong bộ tiểu thuyết kiếm hiệp Thiên Long Bát Bộ của nhà văn Kim Dung, được trời phú cho một vẻ đẹp sắc nước hương trời và một trí tuệ mẫn tiệp hơn người.

Cô thuộc làu hầu như mọi kinh sách võ thuật trong thiên hạ (ngoại trừ của Đoàn thị Đại Lý), đến nỗi ai đánh một chiêu một thức cô đều gọi đúng tên chiêu thức đó, đồng thời biết luôn cả cách phá giải.

Vô tình cô trở thành quyển từ điển sống võ học, và do cô không hề luyện võ công, nên nhiều thế lực thèm khát muốn bắt cóc cô để làm áp lực với họ Mộ Dung và để cô dạy cho mình những đòn thế võ công thất truyền. (Nguồn Wikipedia)

Bà vợ bình hoa lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, ừm ừm ừm mấy tiếng.

Giáo sư Trình: ... Mệt lòng quá sức.

Giáo sư Trình liên hệ với Liễu Lôi, thông qua Liễu Lôi hỏi số điện thoại để liên hệ với Liễu Vũ, mời Liễu Vũ hỗ trợ.

Liễu Vũ cười lạnh:

"Muốn mời tôi hỗ trợ à? Trương đại sư không phải tài giỏi lắm sao, tìm ông ấy đi nha." Cô quyết đoán ngắt điện thoại.

Giáo sư Trình gọi lại một lần nữa:

"Chúng tôi đã mời được Trương Tịch Nhan hỗ trợ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!