Chương 38: (Vô Đề)

Đối với bất luận sự tình gì Liễu Vũ làm thì Trương Tịch Nhan đều đánh cho một cái dấu chấm hỏi, nhưng không có hứng thú đi tìm hiểu, tận sâu trong đáy lòng nàng cảm thấy bảo trì khoảng cách với cô thì tương đối tốt hơn.

Bên phía anh hai của nàng vẫn còn một đống cục diện rối rắm cần xử lý, nàng thật sự không rảnh ở lại đây vây xem náo nhiệt.

Nàng nhanh chóng nói với Liễu Vũ:

"Cô bận gì thì làm đi, tôi trở về đây."

Liễu Vũ đáp:

"Trương Tịch Nhan, cô có cần thực dụng như vậy không, lấy được đồ vật tới tay liền bỏ đi."

Trương Tịch Nhan cạn lời:

"Tiền hàng hai bên đều đã thỏa thuận chuyển khoản xong hết rồi, không đi ở lại ăn cơm à?"

Liễu Vũ nói: Đương nhiên rồi.

Cô nhiệt tình giới thiệu mấy nhân viên của chính quyền địa phương cho Trương Tịch Nhan.

Trước kia Trương Tịch Nhan còn đi làm ở công ty vẫn sẽ chú ý một ít mối quan hệ xã giao, hiện giờ sao, tu trên núi ba năm, bản lĩnh tăng mạnh, gặp Liễu Vũ cái mặt hàng tùy thời sẽ đào hố cho nàng nhảy, nếu không thật sự có việc cần nhờ vả thì nàng cũng không cần phải nể mặt làm gì, nàng lãnh đạm gật đầu với mấy nhân viên kia, nói với Liễu Vũ: Cáo từ.

Liễu Vũ kêu nàng:

"Trương Thập Tam, cô có còn muốn lấy đợt hàng tiếp theo không vậy hả?"

Trương Tịch Nhan nghĩ đến những dược liệu mà anh hai cần phải dùng, hơi hơi mỉm cười đáp:

"Hàng hóa mà tôi muốn, cô sẽ không nguyện ý bán."

Liễu Vũ đệt một tiếng rồi nói:

"Vừa rồi hàng hóa mà cô mua không phải là của tôi bán cho cô sao?"

Trương Tịch Nhan báo tên mấy loại dược liệu, hỏi:

"Mấy cái này có bán không?"

Quỷ da cốt, huyết đằng căn, hoa đầu lâu, cỏ vong hồn, độc long tâm... Đây là muốn làm gì? Liễu Vũ kêu lên:

"Trừ bỏ quỷ da cốt ra, còn lại là mấy cái quỷ gì nha?" Cô nói tới đây liền cảm thấy không thích hợp, cái bộ quỷ da cốt lúc trước biến đâu mất rồi?

Những thứ kia vừa nghe tên có vẻ như cùng một loại với quỷ da cốt thì phải? Cô như suy tư gì đó chớp chớp mắt rồi nói:

"Nói tỉ mỉ hơn xem nào."

Trương Tịch Nhan nhìn phản ứng của Liễu Vũ liền biết cô không hề tiếp xúc qua những thứ đó, đồ vật trong Phục Hi đại trận không phải là thứ Liễu Vũ có thể lấy tới.

Nếu cô ấy đi lấy chúng, sẽ đem cả hai người các cô đều đặt vào hoàn cảnh nguy hiểm, nàng nói:

"Coi như cô có tâm, nhưng tôi chỉ đùa cô một chút thôi."

Liễu Vũ tin nàng mới có quỷ, Trương Tịch Nhan từ nhỏ tới lớn không hề có một chút tế bào hài hước nào. Cô nói:

"Cô viết tên những thứ phải dùng cùng với đặc điểm, đặc thù bên ngoài và nơi chúng sinh ra, kỹ càng tỉ mỉ nói cho tôi biết, nếu giá cả thích hợp thì tôi sẽ thay cô đi tìm một chút xem sao."

Trương Tịch Nhan nếu tìm tới cô ở đây, thì nhất định là muốn những thứ đồ ở trong núi. Ba cái thổ sản sao, bán con rết bò cạp cũng là bán, bán quỷ da cũng là bán a.

Trương Tịch Nhan dừng lại bước chân:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!