Nhóm nghiên cứu khoa học làm nghiên cứu đã nhiều năm, chưa bao giờ tin tưởng trên đời này có quỷ thần, bọn họ tò mò và kích động với nguyên lý và làm cách nào mà hiện tượng như vậy sinh ra.
Có nghiên cứu viên lập tức lấy camera ra chụp thi thể, không ngừng thay đổi đủ các góc độ để chụp.
Giáo sư Mã hô to:
"Chú ý bảo vệ hiện trường, không được phá hư, lưu tâm xung quanh."
Cả nhóm nghiên cứu khoa học lập tức bắt tay vào làm việc.
Liễu Vũ mạc danh có loại cảm giác đại sự không tốt.
Đại tư tế và đại trưởng lão quỳ xuống đất lễ bái, cầu thần Hoa Tế bảo hộ và đuổi quỷ.
Có người trong đội cứu hộ quỳ sụp xuống đất bái lạy, có người hét lên thảm thiết: Quỷ kìa! rồi cất bước chạy ra xa hơn mười mét, trốn chui trốn nhủi, còn có người ngao ngao kêu to:
"Tiểu Trương đạo trưởng, chỗ này có quỷ."
Liễu Vũ: ... Xong phim!
Trương Tịch Nhan sợ tới mức tay chân lạnh lẽo, nhưng vẫn bẻ tay Liễu Vũ ra, gặp phải quỷ mà che lại đôi mắt rồi sợ hãi thì có ích gì, đánh nó!
Cái nàng sợ chính là loại quỷ nhìn không thấy, sờ không được hư vô mờ mịt trong tưởng tượng, còn trong hiện thực những cái đó... thường thường đều không phải là quỷ.
Nàng liên tục mặc niệm trong lòng ba lần:
"Này không phải quỷ, này không phải quỷ, này không phải quỷ." làm chút xây dựng củng cố tâm lý, đồng thời tay trái vói vào balo lấy ra hai lá bùa màu vàng, tay phải rút kiếm khỏi vỏ cầm chắc trong tay, đuổi qua chỗ cái xác khô kia đang nằm.
Rốt cuộc thì bên kia cũng nhiều người, cũng có thể tráng lá gan. Có người của đội cứu hộ kêu lên:
"Mau tránh ra, mau tránh ra, Trương đạo trưởng tới." Vào núi cứu hộ mà còn mang theo đạo sĩ, thật là quá có dự kiến trước.
Sườn núi khó leo, không có đường, Trương Tịch Nhan dùng hết công phu học được đeo bám đu nhảy chạy tới. Nàng vừa leo qua tới đã ngửi được mùi xác thối hỗn hợp với mùi sâu trùng, ghê tởm đến thiếu chút nữa ói ra, đồng thời cũng nghe thấy một nhân viên nghiên cứu nói:
"Giáo sư Mã, ngài xem ảnh chụp này."
Trương Tịch Nhan lớn tiếng kêu lên:
"Lui lại, có độc, đứng ở trên hướng gió.."
Giáo sư Mã nhìn nhân viên đưa camera tới, chỉ thấy ảnh chụp trên camera rõ ràng không phải xác khô, mà là một khối đồ vật đang phân hủy nghiêm trọng bị dòi bọ sâu trùng bu đầy, còn bị bao phủ bởi một tầng giống như sương khói màu xanh lục.
Ông nhìn ảnh chụp trên camera, rồi lại nhìn về phía cái xác khô, khó có thể tin dụi dụi mắt: Quá thần kỳ! Ông vừa dứt lời thì thấy lá bùa màu vàng trong tay Trương Tịch Nhan đột nhiên bốc cháy, lân hỏa màu xanh lục đốt cháy mang theo một hỗn hợp mùi trung dược như hùng hoàng, tùng hương, long não và bạc hà phiêu tán ra, làm cho những người ngửi được tinh thần rung lên, tiếp đó trong không khí đột nhiên tản ra mùi tanh tưởi chua lòm như cơm để qua đêm bị thiêu.
Cái xác khô phảng phất giống như bị cái gì kí. ch thích nổi lên biến hóa, nó mở mắt ra, biểu tình dữ tợn vặn vẹo, thân thể nhanh chóng sưng to, bò dậy nhào về phía người gần nó nhất – Trương Tịch Nhan.
Giáo sư Mã hét to:
"Tiểu Trương mau tránh ra —" lời còn chưa dứt, người xung quanh còn không kịp phản ứng lại, Trương Tịch Nhan đã ném lá bùa vàng đang bốc cháy trong tay về phía cái xác khô.
Bùa vàng xuyên qua bóng dáng trong suốt của xác khô, dừng ở vị trí lúc ban đầu nó nằm, giống như mồi lửa rớt vào thùng dầu, phừng phực bốc cháy.
Ngọn lửa nháy mắt thổi quét cái xác kia, ảo ảnh nhào về phía Trương Tịch Nhan biến mất, cái xác đang nằm trên mặt đất bốc cháy hừng hực ánh lửa màu xanh lục, lộ ra cái xác vốn dĩ đã bị sâu trùng gặm thành khung xương.
Mặt ngoài của cái xác không phải là làn da, mà là những sợi tơ sâu trùng phun ra, sợi tơ hỗn hợp với dịch nhầy, gặp phải phù hỏa được đặc chế trở nên cực kỳ dễ dàng bị thiêu đốt.
Cùng bị thiêu đốt còn có những ổ sâu trùng lấy cái xác làm tổ, chúng nó bị thiêu đến phát ra những tiếng nổ nhỏ lộp bộp, vặn vẹo giãy giụa trong ngọn lửa. Nhưng có càng nhiều sâu trùng giống như thủy triều trào ra khỏi cái xác, bò về hướng mọi người xung quanh.
Đoàn người sợ tới mức mặt cắt không còn một giọt máu, sôi nổi lui về phía sau, không ít người bởi vì quá mức kinh hoảng đứng không vững, thiếu chút nữa đã ngã xuống núi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!