Edit: Popochan
Beta: Thanh Du
˜˜º˜˜
Kỹ năng bơi lội của Lý Tứ Địa rất tốt,
những việc cần làm dưới nước đều do cậu ta phụ trách. Cậu ta nói: "Trong vòng một giờ ở đây chắc chắn sẽ có một cơn bão lớn, nước biển rút xuống nhiều như vậy chính là bằng chứng. không bao lâu nữa nước biển sẽ bị áp suất thấp hút tới đây tạo thành một cơn sóng thần cỡ nhỏ, chúng ta chỉ
có ba chiếc xuồng cao su bé tẹo, e là tình hình không được lạc quan cho
lắm."
Cậu ta đã nói hết sức khéo léo, nhưng chú Ba nhìn nét mặt cậu ta cũng hiểu đợt này bọn họ chết chắc rồi. Những
người ở đây đều chưa trải sự đời nên cả đám đều sợ đến tái mặt, có mấy
nữ sinh đã bật khóc.
Chú Ba nắm
lấy tay Văn Cẩm, phát hiện lòng bàn tay cô đã ướt đẫm mồ hôi, hẳn là cực kì sợ hãi. Khi đó chú Ba cũng chưa từng trải qua chuyện tương tự, nhưng nghề của chú chính là đổ đấu nên đã có sẵn tố chất cực kỳ tốt.
Chú liền nhắc nhở bản thân không được hoảng loạn, nếu hoảng loạn thì thực sự
không còn chút cơ hội nào!
Chú kiểm tra lại nhân số, lúc mới đến đây nhóm khảo sát có tất cả mười người, giờ một người đã chết, một người
theo thuyền lớn trở về để báo cáo với cấp trên sự cố và phát hiện dưới
biển. Bây giờ chỉ còn có tám người, chú Ba hỏi Lý Tứ Địa:
"Cơn bão đó sẽ kéo dài bao lâu?"
Lý Tứ Địa nói:
"Bão mùa hạ thường diễn ra rất nhanh, đại khái khoảng mấy chục phút là xong, nhưng lúc đó nước biển tối thiểu sẽ dâng lên năm sáu mét, đến lúc ấy toàn bộ đoạn đá ngầm này đều bị ngập." Cậu ta lắc lắc đầu,
"Dù chỉ kéo dài mấy chục phút cũng không phải là chuyện đùa, bị sóng đánh nếu không đụng phải đá ngầm thì cũng bị cuốn chìm xuống biển, không phải tôi hù dọa anh mà chuyện này thật sự là rắc rối lớn."
Đầu óc chú Ba rất nhanh nhạy, nháy mắt đã đưa ra vài phương án rồi lại lập tức bác bỏ. Lên xuồng chèo về? Không
được, có chèo mau đến mấy cũng không thoát được cơn bão. Dùng bình dưỡng khí lặn xuống dưới nước? Đáy biển xung quanh mỏm đá ngầm này, chỗ sâu
nhất cũng chỉ có hơn bảy mét, căn bản không khả thi.
Chú Ba thấy đáy biển lúc này đã có thể
dùng mắt thường nhìn thấu, đột nhiên một kế hoạch vô cùng mạo hiểm hiện
ra trong đầu chú như tia sáng lóe lên trong bóng tối. Tình cảnh lúc ấy
căn bản không cho phép cân nhắc kĩ càng về tính khả thi của nó, chú nói
với những người kia:
"Chúng ta cũng không cần nghĩ nhiều như vậy, mọi người tập trung bình dưỡng khí lại xem còn bao nhiêu oxi, chúng ta xuống dưới cổ mộ tránh đi một lúc!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!