14
Ba năm trôi qua trong chớp mắt, tôi lại trở về thành phố này.
Thực ra, ban đầu tôi không hề có ý định quay lại.
Nhưng đúng lúc có một khách hàng muốn tổ chức đám cưới ở thành phố A.
Đối phương rất chân thành, sẵn sàng đợi theo lịch trình của tôi, nên tôi cũng không tiện từ chối.
Dù trước khi về đây, tôi đã chuẩn bị tâm lý có thể sẽ gặp lại Lục Trần, nhưng tôi vẫn không ngờ, cuộc gặp này lại đến sớm như vậy.
Tôi có chút bất lực nhìn Lục Trần đang giả vờ tình cờ gặp tôi trong sảnh khách sạn.
Mặt anh ta hơi đỏ lên, nhưng vẫn cố chấp không chịu nhường đường.
Ánh mắt anh ta dừng lại trên đôi mắt tôi:
"Em trở nên xinh đẹp hơn."
Tôi nhàn nhạt đáp, có ý sâu xa:
"Ừm, tôi đã phẫu thuật mắt, bây giờ không cần đeo kính nữa."
Đến tận bây giờ, Lục Trần vẫn không biết rằng tôi đã nghe được cuộc trò chuyện giữa anh ta và bạn bè năm đó.
Nghe vậy, anh ta chỉ khẽ gật đầu:
"Mắt em rất đẹp, nên để lộ ra ngoài."
Tôi gật đầu, không nói gì thêm.
Không khí trở nên gượng gạo.
Lục Trần lại cố gắng mở lời:
"Anh nghe nói em đã trở thành một wedding planner tự do, bây giờ rất giỏi giang."
Ba năm qua, tôi từng bước từng bước trưởng thành.
Tôi đã từ bỏ công việc cũ, chuyển sang làm wedding planner toàn thời gian.
Phần lớn công việc vẫn hợp tác với Cố Nam Nam, nhưng tôi cũng tự nhận một số dự án cá nhân.
Cố Nam Nam không hề để tâm, ngược lại, hoàn toàn ủng hộ tôi.
Đến hôm nay, tôi đã trở thành một wedding planner độc lập xuất sắc.
Đương nhiên, mức phí cũng không hề rẻ.
Lục Trần dường như mở được chiếc hộp Pandora, bắt đầu trút bầu tâm sự về những bất mãn trong những năm qua.
Anh ta nói Thẩm Du luôn tìm cách chèn ép anh ta.
Rõ ràng là hợp tác đôi bên cùng có lợi, nhưng cuối cùng bên hưởng lợi nhiều nhất lại là nhà họ Thẩm.
Hơn nữa, Thẩm Du luôn thờ ơ, lạnh nhạt với anh ta.
Lục Trần than thở:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!