Chương 3: (Vô Đề)

Trước đây, mỗi lần anh ta vào bếp, tôi đều vừa thương vừa trách anh ta đã làm việc cả ngày còn phải nấu ăn, rồi lại ngoan ngoãn ăn hết sạch sẽ. 

Chưa từng chê một câu nào. 

Đây là lần đầu tiên. 

Lục Trần vẫn giữ thái độ ôn hòa, thu dọn bát canh: 

"Vậy thì đừng uống nữa, em muốn ăn gì, anh gọi đồ về nhé?" 

"Không đói, anh ăn đi." 

Anh ta dò xét hỏi tôi: 

"Hôm nay tâm trạng không tốt à?" 

Tôi cụp mắt: 

Có chút mệt thôi. 

Lục Trần lập tức đưa tay lên giúp tôi xoa bóp vai: 

"Công ty các em sao lại bắt làm thêm vào cuối tuần? Lần sau đừng đi nữa." 

Anh ta không hề biết rằng tôi đang làm thêm nghề tổ chức tiệc cưới. 

Trong lúc xoa bóp, tay anh ta bắt đầu không yên phận mà trượt dần xuống dưới.

Tôi lập tức giữ c.h.ặ. t t.a. y anh ta lại, nhét vào tay anh ta một tờ giấy chẩn đoán y tế: 

"Bác sĩ nói progesterone của em bị vỡ, trong vòng một tháng không thể quan hệ." 

(Progesterone là một hormone steroid tự nhiên, đóng vai trò quan trọng trong chu kỳ kinh nguyệt, thai kỳ và sự phát triển của phôi thai.)

Đương nhiên, đó là giấy chứng nhận giả. 

Tôi chỉ đơn giản là không muốn miễn cưỡng bản thân nữa. 

Thậm chí, trong lòng tôi còn mơ hồ mong chờ anh ta vì chuyện này mà sớm lật bài ngửa, kết thúc mối quan hệ giả tạo này. 

Nhưng Lục Trần chỉ cau mày: 

"Anh thực sự làm em bị thương sao?"Xin lỗi… 

"Đừng lo, anh sẽ chăm sóc em thật tốt." 

Tôi: ? 

Sao không giống như tôi tưởng tượng? 

06 

Lục Trần thực sự bắt đầu nghiêm túc chăm sóc tôi. 

Anh ta lên mạng tra cứu các lưu ý cần thiết, mỗi ngày đều đặn nhắc tôi uống thuốc, nghỉ ngơi, thậm chí còn gánh hết việc nhà. 

Anh ta còn muốn đưa tôi đến bệnh viện tái khám. 

Tôi vội vàng lấy lý do xấu hổ để từ chối. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!