Chương 2: Người Bệnh

Đối mắt của Nam Tinh nhìn một lượt cả người Chu Mạt.

Chu Mạt, nhân vật chính của: Vợ nhỏ đừng giận.

Trong tiểu thuyết, Nam Tinh trông hơi giống người yêu của Chu Mạt, anh ta đính hôn với cô là do nhầm lẫn, Nam Tinh trở thành mục tiêu sống cho sự thù hận của mọi người.

Người đàn ông này sẽ mang lại đau khổ cho cô trong tương lai.

Nam Tinh ngẫm nghĩ trong giây lát.

Chà, anh ta nên bị giết ngay bây giờ.

Tay trái cầm lấy chiếc ghế gỗ, kéo lê từng bước đi về phía Chu Mạt, giọng nói của Nam Tinh chậm rãi:

"Ngươi nghĩ, ngươi đang nói chuyện với ai?"Ánh mắt Chu Mạt trở nên sắc bén, đồng thời cũng nhận ra một tia nguy hiểm quanh cô.

Nhưng anh ta cũng rất muốn xem xem, Nam Tinh này định làm gì.

Khi Nam Tinh đến chỗ Chu Mạt, chiếc ghé bị kéo lê trêи đất, phát ra âm thanh rất chói tai.

Trong giây lát, không gian trở nên yên tĩnh.

Đôi môi của Nam Tinh mím thành một đường thẳng.

"Ngươi đã có người phụ nữ mình thích, còn đính hôn với ta làm gì? Vì không thể cãi lại lời mẹ ngươi, nên để cho ta gánh chịu tất cả hậu quả của việc này sao? Chu Mạt, ngươi nợ ta."Trong lúc nói chuyện, cô tiến lại gần Chu Mạt, giọng nói lạnh lùng, cay đắng, tiếp đó là ba chữ nhàn nhạt.

Đi chết đi!

Vừa nói xong, chiếc ghế trong tay của vô giơ lên, trực tiếp đập vào người Chu Mạt.

Chu Ni ở bên cạnh sợ đến ngây ngươi, chỉ biết hét lên.

"A! Cứu! Ngươi điên rồi sao? Nam Tinh, ngươi điên rồi!"Chu Mạt không kịp phản ứng, anh không ngờ được một người phụ nữ ngoan ngoãn và nhút nhát trước kia lại dám nhấc ghế đánh anh.

Khiến anh phải chịu một đòn này.

Cả người Chu Mạt phát lạnh, nghiếm răng nghiếm lợi.

Cô điên rồi.Giọng của Nam Tinh rất bình thản:

"Điên sao? Ta phải giết ngươi, trước khi ngươi tra tấn ta đến chết."Phá thai và gãy tay, đây là những gì người đàn ông này sẽ làm với cô trong tương lai.

Nghĩ đến nó, Nam Tinh siết chặt tay mình.

Ngay lúc này, vệ sĩ xông vào.

Chu Ni vội vàng nói lớn lên:

"Bắt lấy Nam Tinh! Nhanh lên!!"Nam Tinh lùi về phái cửa sổ, nhìn vệ sĩ đằng sau Chu Mạt đang lao về phía cô, cô biết mình không thể ở lại.

Cô đã đánh giá quá cao thân thể hiện tại, cơ bắp quá yếu, sức mạnh không đủ, không thích hợp tiếp tục giằng co lúc bây giờ.

Cô chống một tay lên bệ cửa sổ, nhìn ra sau lưng.

Như biết được ý định của cô, giọng nói Chu Mạt đầy lạnh lùng.

Nam Tinh, rất tốt.Đôi mắt Nam Tinh lạnh lùng và xa cách, anh nhìn nó một lúc mà không nói được lời lời nào.

Cô quay người và nhảy thẳng xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!