Editor: Kiều Tiếu
Ninh Đào nghe xong, bĩu môi.
"Đổng gia các người cũng không có gì lợi hại a, dựa vào đâu mà kiêu ngạo?"
Cô ấy nói thầm một câu, Đổng Tuyết Nhi lại cho hết vào lỗ tai, sắc mặt trở nên hung dữ.
Cô có ý gì?
Ninh Đào chậm rì rì nói.
Ý trên mặt chữ a.
Người phục vụ ngó nghiêng, cảm thấy hai phe này nếu còn tiếp tục đôi co, rất có khả năng sẽ đánh nhau trong tiệm của cô ấy.
Hai bên này, dù là bên nào thì cô ấy cũng đắc tội không nổi.
Cho nên thực cẩn thận chen miệng.
"Nữ sĩ, chiếc kẹp cà vạt đá quý của ngài đã chuẩn bị xong."
Đổng Tuyết Nhi giằng lấy cái túi, kiêu ngạo tự mãn liếc xéo Nam Tinh, lôi kéo Liễu Huyên Nhu rời đi.
Chờ hai người đó rời đi.
Ninh Đào cắn ống hút theo thói quen, bĩu môi, sau đó ôm lấy cánh tay của Nam Tinh.
Hai người cũng nhanh chóng rời khỏi trung tâm mua sắm.
Đợi đến khi ra khỏi cửa trung tâm, Ninh Đào có ý muốn thương lượng với Nam Tinh.
"Nam Tinh, tớ có thể không tới tham gia minh tinh điện cạnh được không a, tớ không biết đánh."
Nam Tinh nhìn cô ấy,
Cậu rất khó xử?
Ninh Đào lập tức gật đầu.
"Đúng đúng đúng, rất khó xử."
"Cảm thấy khó xử phải là đồng đội của cậu, cậu khó xử cái gì?"
Mặt già của Ninh Đào đỏ lên, nhỏ giọng nói thầm một câu.
"Người ta cũng biết sĩ diện mà."
"Đã sĩ diện như vậy thì sao lại cậy mạnh nói bản thân đánh điện cạnh rất giỏi?"
Nhắc tới chuyện này, Ninh Đào liền tức giận.
"Còn không phải do em trai của cậu hay sao, là do hắn ép tớ. Hắn bạo lực lạnh tớ, đã vậy suốt ngày chỉ biết cười nhạo tớ."
(*Bạo lực lạnh là khái niệm chung cho các hành vi bạo lực về tinh thần, không để lại tổn thương trên da thịt, có thể kể đến như bị ngó lơ, quát mắng hoặc bị một người mình quan tâm đe dọa , hay bị người ta thờ ơ khi mình cần giúp đỡ.)
Nam Tinh sửng sốt.
"Cậu bị bạo lực lạnh?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!