Chương 45: Đáng tiếc không giết được hắn 2

Lúc trước...

Lý Hành Chu khẽ nói.

Lúc trước, hắn chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có ngày yêu Quý Quan Kỳ.

Quý Quan Kỳ là người do Kiều Thiên Y sắp xếp đưa đến trước mặt hắn. Trong mắt hắn khi ấy, bất kể là Quý Quan Kỳ, Tiêu Đường Tình hay Kiều Du, chỉ cần có dính dáng tới Kiều Thiên Y thì đều đáng nghi, đều cần đề phòng.

Vì thế, hắn đã từng đối xử với Quý Quan Kỳ rất tệ.

Cho đến khi y thật sự chết đi.

Chết thật rồi.

Khoảnh khắc phát hiện hồn phách Quý Quan Kỳ đã tan biến, lần đầu tiên trong đời, Ô Hành Bạch mới hiểu thế nào là hoảng loạn tận cùng.

Thật nực cười.

Chỉ khi y tan thành tro bụi, hắn mới nhận ra mình không thể sống thiếu y. Nhưng lúc đó, tất cả đã quá muộn.

"Chờ đến khi đến Thiên Cơ Môn, ta sẽ nói hết với ngươi."

Hắn thì thầm:

"Ngươi có thể hận ta, nhưng đừng bỏ ta lại. Cũng đừng thích ai khác."

...

Sáng hôm sau, Quý Quan Kỳ tỉnh dậy, phát hiện cổ tay đã đỡ đau hơn rất nhiều. Y hơi kinh ngạc, còn Lý Hành Chu thì vừa ném cho y một bình thuốc, vừa nói:

"Thứ này ta mua từ Vạn Hoa Tông, đảm bảo là thánh dược trị thương."

"Thật sự có hiệu quả."

Quý Quan Kỳ xoay cổ tay thử một chút rồi nói:

"Nhưng thuốc này quý lắm."

"Ngươi giúp ta chắn một kiếm, mới khiến vết thương cũ tái phát. Ngươi còn quý hơn thuốc nhiều."

Lý Hành Chu dắt hai con ngựa lại, cười nói:

"Linh thạch, bạc tiền đều không thành vấn đề. Mấy thứ đó ta có nhiều."

Quý Quan Kỳ không nghi ngờ chút nào.

Suốt mấy ngày đồng hành, y đã nhận ra—người này nhất định rất giàu.

Chỉ là, y lại không thể nhớ nổi đã từng nghe cái tên Lý Hành Chu ở đâu. Suy nghĩ mãi không ra, cuối cùng chỉ đành tự nhận mình kiến thức nông cạn.

"Chờ sau khi xong việc ở Thiên Cơ Các, ta sẽ đưa ngươi đến Vạn Hoa Tông trị thương." Lý Hành Chu nói với vẻ nghiêm túc hiếm thấy, ánh mắt dừng lại nơi cánh tay phải của y.

"Bọn họ nhất định có cách chữa khỏi."

"Không đau, không ngứa, không vướng việc. Để lâu rồi cũng tự khỏi thôi." Quý Quan Kỳ đáp qua loa.

"Ta nhất định sẽ chữa khỏi cho ngươi." Lý Hành Chu nhìn y, giọng khẳng định chắc nịch.

Thấy sự cố chấp trong ánh mắt hắn, Quý Quan Kỳ không từ chối nữa. Dù sao, tới lúc đó đi hay không đi vẫn là do y quyết định, cớ gì phải tranh cãi bây giờ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!