Ban đầu, Quý Quan Kỳ định rời đi ngay sau khi giải quyết xong chuyện của Thanh Loan. Nhưng không ngờ, Kê Tinh Châu lại mời hắn ở lại tham gia buổi diễu hành sẽ diễn ra sau hai ngày nữa, nhân dịp Giao Long Ba Đầu lần đầu tiên ra mắt công chúng.
Điều này khiến Quý Quan Kỳ nhớ đến những lời bàn tán mà hắn từng nghe ở quán trọ trước đó.
"Việc thu phục Giao Long Ba Đầu có thuận lợi không?" Quý Quan Kỳ không hỏi thẳng chuyện tà khí mà chỉ vòng vo.
"Không hẳn là thuận lợi."
Kê Tinh Châu nhớ lại tình hình hôm đó, bật cười:
"Nhưng cũng nhờ lời nhắc của huynh, nếu không chắc đã rơi vào bẫy rồi."
Nghe vậy, Quý Quan Kỳ mới thở phào. Có vẻ tà khí chưa kịp xâm nhập.
"Nhưng Quan Kỳ huynh chưa từng tận mắt thấy Giao Long Ba Đầu đúng không?" Kê Tinh Châu đứng dậy, ngỏ lời: Có hứng thú không?
Thấy đối phương nhiệt tình như vậy, Quý Quan Kỳ cũng khó từ chối, chỉ đành mỉm cười gật đầu:
"Tất nhiên là có hứng thú."
Vậy thì đi thôi.
Kê Tinh Châu cười rạng rỡ.
"Đây là linh thú mạnh nhất ta có. Nhưng Thanh Loan thì không thể vào được, chim và rắn vốn là kẻ thù trời sinh, ta sợ chúng sẽ đánh nhau."
Quý Quan Kỳ liếc nhìn Thanh Loan.
Nó kêu khe khẽ, đạp vài bước trong lòng bàn tay hắn rồi dang cánh bay đi.
Thật ra ở kiếp trước, Quý Quan Kỳ từng gặp Giao Long Ba Đầu trong một bí cảnh, suýt nữa bỏ mạng dưới móng vuốt của nó. Khi đó hắn bị thương nặng, dù đã cố gắng chạy thoát, nhưng vẫn bị hàm răng sắc nhọn của nó xé một đường dài trên vai và lưng. Nếu không chạy nhanh, có khi đã bị móc ruột mất rồi.
Lần này gặp lại, linh thú ấy hiển nhiên không có ký ức của kiếp trước, cũng chẳng biết Quý Quan Kỳ là ai.
Ngươi là ai?
"Bạn của cái tên nhóc kia."
Phiền chết đi được.
Ba cái đầu, mỗi cái lại nói một kiểu, đúng như Quý Quan Kỳ từng nhớ — chẳng cái nào chịu nghe cái nào.
"Quan Kỳ huynh, đây chính là Giao Long Ba Đầu."
Kê Tinh Châu bước tới, mang thức ăn cho nó. Con hung thú này không phải loại ăn uống máu me tanh tưởi, vì nó... nuốt nguyên cả mâm luôn. Nếu gia nhân không tránh kịp, chắc đã bị nó nuốt sống rồi.
Không đủ.
Một cái đầu la lên.
"Vạn Thú Tông hết thịt rồi à? Đưa có chút xíu thế này?"
Kê Tinh Châu rõ ràng đã quen với tính khí này, đành ngại ngùng chắp tay xin lỗi Quý Quan Kỳ.
Ồ? Một cái đầu khác bỗng chú ý đến Quý Quan Kỳ, đánh hơi mấy cái rồi bất ngờ trườn tới gần. Quý Quan Kỳ và Kê Tinh Châu lập tức cảnh giác, vừa định ra tay ngăn cản thì thấy nó chỉ lượn một vòng quanh hắn rồi nói đầy ngạc nhiên:
"Khí tức của Tẩy Tủy Đan?"
Tiền bối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!