Chương 31: Nuốt vào Tẩy Tuỷ Đan 1

Từ xa, Quý Quan Kỳ chỉ thấy một tòa điện lớn, nhưng càng đến gần, y mới phát hiện ra có đến ba tòa điện xếp quanh một tế đàn.

Ba tòa điện này vây quanh tế đàn ở chính giữa, nhưng y lại không tài nào nhìn ra tế đàn này dùng để làm gì. Chỉ cần liếc mắt nhìn qua, một luồng áp lực vô hình đã ập tới, khiến người ta nghẹt thở.

"Rốt cuộc đây là thứ gì?"

Y vội thu ánh mắt lại, không dám nhìn thêm nữa.

Nhưng Tẩy Tủy Đan ở đâu?

Ba tòa điện chia làm một đại điện chính giữa và hai điện nhỏ hai bên. Quý Quan Kỳ không có thời gian do dự, y lập tức bước vào đại điện lớn nhất.

Vừa vào trong, y liền nhìn thấy một bức phù điêu khổng lồ, khắc đầy hình ảnh các loại chim thú hung mãnh. Nhưng vì đã trải qua thời gian quá dài, nhiều chỗ trên phù điêu đã bị mài mòn, khiến cả tòa điện toát ra một cảm giác cũ kỹ, mục nát khó diễn tả.

Mùi gì kỳ vậy...

Quý Quan Kỳ lẩm bẩm. Mùi này vừa giống gỗ mục, lại như...

Sắc mặt y lập tức thay đổi, nhận ra có điều không ổn — y đã trúng ảo cảnh!

Cảnh vật trước mắt xoay chuyển dữ dội. Nhìn lại, y bỗng thấy bản thân như đang đứng ở góc nhìn của người ngoài cuộc, quan sát một thiếu niên đang cùng đám tán tu khác bước trên Thiên Giai, tiến về phía Huyền Thiên Tông.

Thiếu niên ấy đeo kiếm sau lưng, áo trắng bay phấp phới, dung mạo tuấn tú nhưng vẫn còn đôi chút non nớt. Bên hông cậu còn treo một bầu rượu.

"Phía trước chính là Huyền Thiên Tông. Nếu may mắn được nhận vào môn hạ Trấn Nam tiên tôn thì đúng là tổ tiên phù hộ."

Một tu sĩ bên cạnh cười nói.

"Ngươi mơ à? Trấn Nam tiên tôn đâu có thu đồ đệ."

Người khác cười khẩy:

"Ta nghe người trong nhà kể, tiên tôn từ nhỏ đã danh chấn thiên hạ, một cây Phương Thiên Họa Kích đủ khiến thiên tượng biến đổi, đúng là đệ nhất nhân trong giới tu chân."

Trấn Nam tiên tôn không thu đồ đệ – điều này trong giới tu hành ai cũng biết.

Thiếu niên ấy chỉ cười nhạt, không nói gì, lướt qua họ rồi tiếp tục bước đi.

Tất cả những điều này, Quý Quan Kỳ đều quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.

Bởi vì thiếu niên đó – chính là y năm ấy.

Khi đó, y ngạo khí ngút trời, tư chất phi phàm, một thân kiếm trong tay, dám xông pha mọi bí cảnh, gánh vác mọi trọng trách.

Y tận mắt thấy thiếu niên kia bước vào Huyền Thiên Tông, được sắp xếp chỗ ở, sau đó lẻn vào rừng uống rượu. Cũng chính lúc ấy, cậu ta vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa tông chủ và các trưởng lão.

"Hành Bạch có biến cố khi tu hành, đã hôn mê ba ngày, linh lực trong cơ thể rối loạn, không cách nào cứu chữa. Nếu cứ tiếp tục, e rằng gân mạch đứt đoạn, biến thành phế nhân."

Một vị trưởng lão thở dài, rồi nói tiếp:

Giờ phải làm sao?

"Một loại linh thảo có thể cải tử hồi sinh..."

"Ý ngươi là Hồi Sinh Linh Thảo?"

Người kia ngập ngừng.

"Nhưng loại thảo dược đó chỉ có trong Tứ Tượng Lưỡng Nghi bí cảnh..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!