Chương 29: Phòng ngự ngọc bội

Người ra tay trước là Kiều Du. Hắn lập tức giương Truy Nguyệt Cung, ba mũi tên Truy Nguyệt cùng lúc được đặt lên dây, nhắm thẳng vào vị trí của Quý Quan Kỳ mà b. ắn ra. Mũi tên vừa rời cung lập tức tách làm ba hướng khác nhau, tạo thành thế công bao vây.

Truy Nguyệt Cung được xem là trấn tông chi bảo không chỉ vì lực sát thương kinh người, mà còn bởi khả năng khóa mục tiêu, quỹ đạo bay kỳ dị, khiến người trúng chiêu gần như không thể né tránh.

Quý Quan Kỳ không còn lựa chọn nào khác.

Y dùng vỏ kiếm đỡ được hai mũi tên, nhưng mũi thứ ba lại lao thẳng từ trong rừng ra, nhắm thẳng lưng Lộ Tiểu Trì. Kiếm quang lóe lên, Quý Quan Kỳ vung kiếm chém rơi mũi tên ngay trước khi nó xuyên thủng cơ thể người kia.

Quý Quan Kỳ! – Kiều Du nghiến răng, giận dữ quát lớn –

"Ngươi lại đi giúp người ngoài? Ngươi biết hắn là ai, còn chúng ta là ai không? Ngươi còn phân biệt nổi ai là đồng môn, ai là người ngoài không?"

"Vạn Linh Thảo là do Lộ Tiểu Trì lấy trước, ta đã hứa sẽ giúp hắn." – Quý Quan Kỳ một tay cầm kiếm, đứng chắn trước mặt Lộ Tiểu Trì. Đối diện ánh mắt phẫn nộ của Kiều Du, y bình tĩnh nói từng câu rõ ràng –

"Thân sơ? Câu này nghe hay thật. Nhưng có lẽ đây là lần đầu ta nghe ngươi nhắc đến hai chữ đó."

Sắc mặt Kiều Du trầm xuống. Hắn lạnh lùng hỏi lại:

"Ta hỏi lần cuối – có giao Vạn Linh Thảo hay không? Tiểu sư đệ trúng kịch độc, nếu không nhờ Trấn Nam tiên tôn ban cho ngươi giải độc đan năm đó, hắn đã không sống nổi đến hôm nay. Bây giờ hắn cần Vạn Linh Thảo để trừ độc khí trong cơ thể.

Nếu ngươi chịu giao ra, chuyện hôm nay coi như chưa từng xảy ra.Giải độc đan năm đó là ta tìm được, Trấn Nam chỉ là người đưa lại. Nếu ngươi thấy bất công, thì về mà hỏi sư tôn của mình.

"– Giọng Quý Quan Kỳ trở nên lạnh lẽo –"Linh thảo này ta cần để cứu người, tuyệt đối không thể giao ra.Tốt lắm.

"– Kiều Du tức giận đến bật cười. Hắn siết chặt Truy Nguyệt Cung đến mức gân xanh nổi lên, tiếng khớp xương kêu răng rắc. Hắn trầm giọng quát:"Tự ngươi chuốc lấy!

"Sáu mũi tên nữa lập tức rời cung, đồng thời hắn cũng nhanh chóng lắp thêm tên mới, chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo. Tiêu Đường Tình ban đầu còn do dự, nhưng khi nghe Kiều Du quát lên:"Ngươi còn chờ gì nữa?! Tiêu Đường Tình, chẳng lẽ ngươi trơ mắt nhìn người ngoài bắt nạt tiểu sư đệ của chúng ta?!"

Từ đầu tới giờ, Hề Nghiêu vẫn đứng yên, dường như muốn ngăn cản nhưng lại chẳng làm gì, chỉ lặng lẽ quan sát tất cả.

Kiều Du tấn công dồn dập.

Quý Quan Kỳ vừa bảo vệ Lộ Tiểu Trì, vừa phải dùng Quân Tử Kiếm chống đỡ. Kiếm chiêu tung ra liên miên như dòng suối chảy xiết, ánh kiếm rực rỡ như sao rơi. Kiếm pháp của y sắc bén, chuẩn xác, không ai có thể luyện thành nếu thiếu năm tháng khổ luyện.

Một mũi tên xẹt qua, sượt qua hông y, xé rách pháp khí hương nang dùng để che giấu dung mạo. Khuôn mặt thật sự của Quý Quan Kỳ lộ ra – nét thanh tú đến mức khiến người ta sững sờ.

Lộ Tiểu Trì ở ngay bên cạnh, vừa trông thấy liền ngây người ra.

"Kiều Du, có lý thì nói lý." – Quý Quan Kỳ gạt mũi tên cuối cùng ra, nhưng cổ tay đã tê dại, hổ khẩu rách toạc, máu trào ra.

Y trầm giọng hỏi –

"Bây giờ ngươi thực sự cần Vạn Linh Thảo, hay chỉ đơn thuần muốn trả thù cá nhân?"

Trả thù? – Kiều Du nhếch môi, ánh mắt đầy khinh miệt – Ngươi cũng xứng?

Truy Nguyệt Cung có thể bắn nhiều mũi tên một lúc, nhưng chiêu đáng sợ nhất lại là Thiên La Địa Võng – một đòn mưa tên phủ kín trời đất, khiến kẻ địch không còn đường trốn.

Tuy nhiên, đòn sát thủ thực sự của Truy Nguyệt Cung là Truy Nguyệt Tiễn – chỉ một mũi duy nhất, nhưng có thể xuyên thủng bất cứ thứ gì, tốc độ nhanh đến mức không kịp nhìn thấy, thậm chí có thể phá hủy cả binh khí bản mệnh của đối thủ.

Đúng lúc đó, Tiêu Đường Tình ra tay.

Quý Quan Kỳ đã sớm đề phòng, nhưng như vậy cũng đồng nghĩa y phải một mình đối đầu với hai người.

Trong khi đó, thực lực của y vốn không bằng hai người kia. Mặc dù nhân phẩm không ra sao, nhưng Tiêu Đường Tình và Kiều Du đúng là thiên tài hiếm có, được xưng tụng là thiên chi kiêu tử.

Một đao của Tiêu Đường Tình đánh mạnh vào kiếm của y, khiến tay y đau nhói, hổ khẩu rách rộng thêm, máu không ngừng chảy. Kiều Du bên kia cũng không ngừng bắn tên.

Quý Quan Kỳ vội ném vỏ kiếm ra chắn, sau đó kéo Lộ Tiểu Trì ném về phía một thân cây gần đó, không ngoái đầu lại mà quát lớn:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!