Chương 22: Hắn Chạy

Thuyền hoa du ngoạn ban đêm là một trong những điểm đặc sắc nhất của Xuân Thủy Thành. Không ít người tụ tập quanh bờ hồ, thậm chí trên mái nhà cũng có nhiều tu sĩ đứng quan sát.

Quý Quan Kỳ liếc nhìn một lượt, phần lớn đều là tán tu, nhưng trong đám đông cũng lác đác vài người của các tông môn khác mà y quen biết.

Đến muộn rồi.

Y nhìn dòng người chen chúc quanh hồ, bị đẩy lùi ra rìa, chỉ có thể tựa vào cột mà quan sát.

Đúng lúc đó, đám đông phía đối diện tách ra, y thoáng dừng lại, trong lòng đã đoán được là ai.

Quả nhiên, một nhóm đệ tử khoác đạo bào của Huyền Thiên Tông xuất hiện, chỉ thiếu nước khắc tên tông môn lên trán.

"Là người của Huyền Thiên Tông!"

Bên cạnh y có người nhỏ giọng bàn tán.

"Sao bọn họ lại đến đây?"

"Nghe nói sau đại điển của tông môn thì đưa đệ tử xuống núi rèn luyện, nhưng trước đó không hề có tin tức gì."

Khi Ô Hành Bạch đưa họ xuống núi, hắn luôn hành sự kín đáo. Nhưng nay Ô Hành Bạch không có mặt, đám đệ tử kiêu ngạo vừa mới gia nhập Huyền Thiên Tông liền muốn khoe khoang một phen.

Quý Quan Kỳ cũng không định ngăn cản.

Mỗi người đều có vận mệnh riêng, ai làm gì thì tự chịu trách nhiệm.

Y thu lại ánh mắt, đảo qua một vòng mà không thấy bóng dáng Tiêu Đường Tình, đoán chừng đối phương vừa rời đi một mình, có lẽ đã tìm được tà tu để luyện công pháp.

Thuyền hoa quanh hồ trang trí đầy hoa tươi, ánh nến lung linh, bên trong ca múa rộn ràng, tiếng đàn sáo vang vọng trên mặt nước.

Dù Quý Quan Kỳ không rành âm luật cũng phải thừa nhận rằng, thanh âm này quả thực dễ nghe.

Giọng hát thật hay!

Trên thuyền hoa, một nữ tử cất giọng ngân nga trong trẻo, vang vọng như suối chảy.

Quý Quan Kỳ tựa kiếm vào góc tường, nhìn thuyền hoa lướt qua trước mặt, khẽ cười:

"Không hổ danh là danh thắng bậc nhất Xuân Thủy Thành, quả nhiên danh bất hư truyền."

Không còn Ô Hành Bạch và Tiêu Đường Tình kè kè bên cạnh, Quý Quan Kỳ cảm thấy bản thân như sống lại, làm gì cũng thấy hứng thú hơn.

Đến khi đám đông giải tán, y cũng lẫn vào dòng người trở về khách điếm.

Vừa khép cửa phòng lại, y liền tựa vào khung cửa sổ, từ đây có thể quan sát thẳng sang khách điếm đối diện.

Quý Quan Kỳ đã đổi sang ở khách điếm đối diện.

Lẽ ra y nên rời đi ngay để tránh đêm dài lắm mộng, nhưng vẫn cần đợi thêm một chút.

Tiêu Đường Tình ở Xuân Thủy Thành quả nhiên đã tìm thấy tà tu, hơn nữa còn nhiều hơn dự tính.

Nhóm tà tu này thực lực không cao, vừa vặn trở thành bao cát cho hắn luyện tay.

Sau khi rời khỏi con hẻm hẹp, trên người hắn vẫn còn vương mùi máu.

Tiêu Đường Tình nhíu mày, lấy y phục sạch từ túi Càn Khôn ra thay.

Lúc đi ngang đám đệ tử vừa xem thuyền hoa, nhìn thấy họ vẫn mặc y phục của Huyền Thiên Tông, hắn lập tức nhíu mày, lạnh giọng hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!