Chương 13: Người La Trấn Tới

Kiếp trước, La Trấn bị tà tu xâm chiếm, gia tộc tu chân bảo hộ trấn – Mục gia – bị giết sạch, cả trấn chìm trong thảm kịch diệt vong.

Vì La Trấn quá nhỏ bé và hẻo lánh, tin tức hoàn toàn bị phong tỏa. Mãi lâu sau, mới có người may mắn trốn thoát, vội vã chạy đến Huyền Thiên Tông cầu cứu.

Thế nhưng, kẻ đó đã bị tà tu hạ độc.

Khi vừa bước vào tông môn, trông thấy Ô Hành Bạch, tà tu lập tức kích hoạt chất độc trong người hắn, định kéo Ô Hành Bạch cùng chết.

Dù không thể giết được hắn, ít nhất cũng phải khiến hắn bị thương.

Nhưng Ô Hành Bạch là ai chứ?

Một đòn ám sát hèn mọn như vậy, đối với hắn chẳng khác nào một cơn gió thoảng, chỉ cần phất tay đã có thể hóa giải.

Lúc đó, ngoài Quý Quan Kỳ – người cũng lao lên chắn phía trước – còn có Hề Nghiêu.

Quý Quan Kỳ dùng linh lực ngăn cản vụ nổ.

Còn Hề Nghiêu, khi ấy tu vi còn yếu, không kịp phản ứng bằng linh lực, chỉ có thể lấy thân mình cản lại.

Dù cuối cùng hắn không bị thương, nhưng hành động này cũng đủ khiến Ô Hành Bạch và các sư huynh đệ khác nhìn hắn bằng con mắt khác.

Một đệ tử có thiên phú cao, tính tình chân thành, lại còn sẵn sàng liều mình bảo vệ sư tôn – ai mà không quý mến chứ?

Khi tiếng trống vang lên, tất cả mọi người trong tông môn lập tức lao về cổng chính.

Lúc này, tông chủ và Trấn Nam Tiên Tôn đã có mặt.

Trước mặt họ, một người toàn thân đẫm máu đang hấp hối nằm trên đất, hơi thở yếu ớt, miệng không ngừng lẩm bẩm:

"Giết... giết người rồi... giết người rồi!"

Có người đang trị thương cho hắn, tạm thời ổn định vết thương.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Tông chủ quay sang hỏi đệ tử ngoại môn trông coi cổng.

Người nọ lập tức đáp:

"Khi đến đây, hắn đã trọng thương, miệng không ngừng nhắc đến 'La Trấn'. Hắn nói mình là con trai út của Mục gia ở La Trấn. Cả gia tộc bị giết sạch, tà tu chiếm nhà của hắn, sau đó thảm sát cả trấn. Chúng còn lập kết giới để che giấu dấu vết.

Hắn phải liều mạng lắm mới thoát ra được, lập tức chạy đến Huyền Thiên Tông báo tin.Gần đây, tà tu ngày càng lộng hành.

"Trưởng lão chấp pháp cau mày:"Nhiều nơi liên tục xuất hiện dấu vết của tà tu, nhưng không ngờ lần này chúng lại dám thẳng tay tiêu diệt cả một trấn.La Trấn nằm gần Xuân Thủy Thành, vốn chỉ là một trấn nhỏ, chỉ có một gia tộc tu chân mà thực lực lại tầm thường.

"Một trưởng lão khác nói:"Nếu La Trấn đã bị tiêu diệt mà không ai hay biết, rất có thể Xuân Thủy Thành cũng đã bị tà tu xâm nhập. Không chừng, mục tiêu tiếp theo của chúng chính là Xuân Thủy Thành!Trùng hợp là đại điển tông môn vừa kết thúc, các đệ tử cũng sắp xuống núi rèn luyện. Chi bằng để bọn họ xử lý chuyện này?Tông chủ gật đầu:Nếu gặp tình huống không thể đối phó, lập tức truyền tin về tông môn.Ta đồng ý.

"Một trưởng lão khác lên tiếng. Vừa dứt lời, kẻ trọng thương trên mặt đất bỗng hồi sức lại một chút. Hắn bất ngờ quỳ rạp xuống, vừa khóc vừa cầu xin, giọng run rẩy hướng về Ô Hành Bạch:"Cầu tiên tôn cứu giúp! Cầu tiên tôn cứu giúp chúng ta!"

Ô Hành Bạch không lên tiếng.

Quý Quan Kỳ cũng đứng yên một bên, im lặng.

Ánh mắt y dừng lại giữa trán của người nọ.

Trán hắn đã sạm đen, báo hiệu chất độc đã lan khắp cơ thể, dù là thần tiên cũng khó lòng cứu chữa.

Quả nhiên, chưa kịp để Ô Hành Bạch trả lời, sắc mặt kẻ kia đột ngột vặn vẹo, cả người điên cuồng lao về phía Ô Hành Bạch!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!