Chương 42: Vũ khí lạnh trình độ cao

Lý Lão Căn được hơn nữa hộp thuốc lá nên làm việc rất nghiêm túc, nhanh chóng tìm được hai thợ săn dẫn đường, vừa nhìn thì đã biết là hai cha con. Người bố khoảng chừng bốn mươi tuổi, đứa con trai thì khoảng mười tám tuổi.

Tuy nhiên mặt mũi của hai cha con hoàn toàn khác biệt, vẻ mặt của người thợ săn lớn tuổi có vẻ trải qua rất nhiều gian nan vất vả, da dẻ ngăm đen, nếp nhăn đầy mặt giống như là dùng dao khắc trên khe núi vậy, nhìn qua có vẻ già hơn so với tuổi thật nhiều lắm.

Con trai của hắn thì lúc nào cũng cười hì hì, da dẻ tuy cũng ngâm đen nhưng không phải kiểu đen thủi đen thui, mà tương đối mịn màng, khi hắn cười híp mắt lộ ra hàm rắng trắng đều.

- Đồng chí quân nhân, đây là Lý Trường Quý, là thợ săn có kỹ thuật tốt nhất trong thôn. Còn đây là con của hắn Lý Cẩu Đản...

Lý Lão Căn giới thiệu hai người với Trương Đồng Hoa, trên mặt lộ ra vài phần kiêu ngạo.

Nếu nói về săn thú thì cho dù là những người giàu có đến từ thành phố lớn cũng chả là gì, sợ ngay cả tư cách xách giày cho Lý Trường Quý không có.

- Lý Cẩu Đản?

Trương Đồng Hoa không nhịn được phá lên cười, Tô Như Thành nhịn cười đến nội thương, hai cô gái còn lại thì mím môi cười. Cả đám người đều hứng thú đánh giá cha con Lý Trường Quý, nhất là Lý Cẩu Đản càng hấp dẫn ánh mắt của các cô gái.

Tiểu tử này so với người cha hiền như khúc gỗ của hắn hoàn toàn khác nhau, khắp người tản ra dáng vẻ thông minh lanh lợi.

Lý Cẩu Đản cũng không thèm để ý, vẫn cười hì hì.

Hắn cũng là người có tiếng tăm, nhưng hắn cảm thấy không cần nói cho những người đến từ thành phố này biết. Một đám công tử tiểu thư chạy đến rừng núi thăm thẳm để săn thú, Lý Cẩu Đản cho rằng những người này chỉ đơn thuần là rãnh rỗi không có gì làm thôi.

Bọn họ cho rằng đi săn là dạo chơi ở vùng ngoại ô sao?

Đám người thành phố đang quan sát hắn, hắn cũng đang quan sát những người này.

Trương Đồng Hoa thì miễn cưỡng tạm được, nhìn qua thì thân hình kia khá là rắn chắc, nghe nói là từng đi bộ đội, hẳn là tạm đạt yêu cầu. Vóc người Tô Như Thành có vẻ cao to, nhưng mà cái gương mặt búng ra sữa kia lại khiến cho Lý Cẩu Đản âm thầm cho hắn game over.

Đây là đi lên núi săn thú chứ đâu phải là chỗ để cho hắn uống cà phê, tán gái!

Lý Cẩu Đản cũng có ăn học, đã tốt nghiệp sơ trung (Tương đương cấp 2 ở Việt Nam), ở nhà hắn cũng có xem qua Tivi nên hắn cũng hiểu rõ uống cà phê, tán gái là cái gì.

Còn những người khác, Lý Cẩu Đản chỉ có thể lắc đầu. Nếu như nói những người này có thể đi săn thú thì Lý Cẩu Đản

- hắn cũng có thể cưới minh tinh điện ảnh làm vợ.

Đến khi ánh mắt Lý Cẩu Đản rơi vào hai người Tiêu Phàm và Tân Lâm đang đứng cách đó không xa thì tức khắc choáng váng.

Hai vị này đến đây để làm gì chứ?

Tìm người chữa bệnh sao?

Hắn chưa từng nghe ai nói là ở Lý Gia Thôn có thầy lang giỏi nha!

- Ngươi đã từng săn lợn rừng và gấu đen sao?

Trương Đồng Hoa không nói nhảm, thẳng thắng đặt câu hỏi với Lý Trường Quý.

Lý Trường Quý lạnh lùng liếc hắn một cái, lười trả lời. Ngoại trừ cọp ra thì tất cả những con vật hoang dã trong núi sâu đều đã bị hắn săn qua một lần. Lý Trường Quý chẳng thèm trả lời câu hỏi mang theo khí thế cao cao tại thượng của Trương Đồng Hoa.

Nhưng mà Lý Trường Quý cũng có đơn vị công tác, hắn là người bảo vệ rừng, chỉ là không chính thức vào biên chế thôi, hương lý hàng năm đều phát cho hắn tiền trợ cấp, còn có một chính sách ưu đãi cho hắn dùng súng.

Lý Trường Quý có một cây súng ngũ lục thức bộ thương, toàn bộ Lý Gia Thôn, chỉ có mình hắn là có tư cách vác cây ngũ lục thức bộ thương vào núi thôi.

Lý Cẩu Đản cười hỏi:

- Các người muốn săn lợn rừng và gấu đen?

- Nói nhảm, không săn lợn rừng và gấu đen thì chúng ta đến nơi khỉ ho cò gáy này để hóng gió tây bắt à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!