Đại Hào Môn
Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính
Biên tập: Vân Du
Nguồn: Truyen. org
- Không sao chứ?
Tân Lâm bước chầm chậm tới bên cạnh Tiêu Phàm, nhìn hai phía một chút rồi mới khẽ hỏi.
Tiêu Phàm nhẹ nhàng phun ra một ngụm trọc khí, khẽ lắc đầu, giữa đôi lông mày vẫn nhíu chặt như trước, nói:
- Dòng hung sát chi khí này đã ứ đọng khá lâu, ít nhất cũng có chừng năm tháng.
- Năm tháng? Hơn một tháng trước không phải anh từng ghé nhà thăm Tiêu lão gia sao?
Đôi mày to xinh đẹp của Tân Lâm xinh cũng chíu chặt, có chút khó hiểu.
Lúc đó anh ta cũng không có phát hiện ra điều gì không thích hợp sao.
Tiêu Phàm trầm ngâm nói:
- Ta đoán, thời điểm phần mộ tổ tiên bị người khác giở trò chính là vào năm tháng trước. Loại phong thủy sát trận này sẽ không lập tức có tác dụng ngay, nhất là sát trận được bố trí ở phần mộ tổ tiên này nhất định phải trải qua vài tháng mới có thể đem hung sát chi khí ở vùng phụ cận mười dặm tập họp lại đây nhiều như vậy, so với bố trí của sát trận tại dương trạch thì khoảng thời gian có tác dụng chậm hơn một chút.
Phong thủy sát trận ở Dương trạch là ảnh hưởng trực tiếp ở ngôi nhà, chỉ cần không ở tại nơi đó thì phong thủy sát trận không đủ sức gây ảnh hưởng.
Tương đối mà nói, sát trận tại phần mộ tổ tiên nguy hại lớn nhất, khả năng tụ hợp hung sát chi khí mạnh hơn nhiều so với Dương trạch, ảnh hưởng không chỉ vài người mà trọn một đại gia tộc.
- Anh bây giờ không phải đã thi pháp rồi sao?
Tân Lâm nói.
Tuy rằng cô không hiểu phong thủy trận pháp nhưng đối với công lực được truyền thụ của chưởng giáo Vô Cực Môn cô không hề có chút nghi ngờ nào cả.
Thất Diệu Cung lấy tư cách là một trong những trường phái mạnh nhất trên giang hồ, còn Vô Cực Môn thì trước sau bất cứ ai đụng phải đều phải đầu rơi máu chảy, không chiếm được nửa điểm tiện ích nào cả, từ đó cũng đủ để giải thích câu hỏi trên rồi.
- Phương pháp đơn giản chỉ có thể tạm thời xua tan hung sát chi khí, lại không thể loại trừ. Chỉ cần sát trận này không được phá thì không bao lâu hung sát chi khí sẽ lại hội tụ một lần nữa, tổn hại ngày càng.... ngày càng lớn hơn.
Cặp chân mày của Tiêu Phàm càng nhíu chặt hơn.
- Vậy, vậy thì anh hãy nhanh chóng phá bỏ sát trận này đi.
Tân Lâm cũng có chút sốt ruột, trên mặt vốn luôn luôn điềm tĩnh đã bắt đầu xuất hiện vẻ lo lắng.
Giữa đôi lông mày vốn đang nhíu chặt của Tiêu Phàm bỗng từ từ giãn ra, khẽ gật đầu nói:
- Nhất định phải phá sát trận nhưng sát trận này hiển nhiên là do cao nhân bố trí, chỉ trong vòng vài tháng mà có thể đem tất cả hung sát chi khí trong vòng mười dặm xung quanh tập trung lại đây là một chuyện không hề dễ dàng.
Cho dù ta có tự mình bố trí thì tối đa cũng chỉ có thể làm được đến trình độ này, mạnh hơn vài phần....
Cái miệng anh đào nhỏ nhắn của Tân Lâm có hơi mở ra, có chút ngạc nhiên không thể tin được.
- Anh nói người này cũng lợi hại giống như anh?
Việc này hình như là không có nhiều khả năng.
Ngay cả Tân Lâm cũng không thể hoàn toàn nắm rõ được Tiêu Phàm rốt cuộc cường đại đến trình độ nào, chỉ có thể đại khái phỏng đoán thôi. Tóm lại nếu như Tân Lâm và Tiêu Phàm ở tình thế kẻ địch thì cô thà rằng đối mặt với ba cây súng liên thanh cũng tuyệt đối không muốn cùng Tiêu Phàm đụng độ!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!