Chương 23: Trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn!

Đại Hào Môn

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính​

Biên tập: Vân Du

Nguồn: Truyen. org

Gia Cát Ánh Huy ở một căn phòng tại lầu ba của khách sạn này.

Đoán chừng đây là độ cao cực hạn mà Gia Cát Ánh Huy tự nhận là an toàn, nói cách khác dù hắn trực tiếp nhảy xuống không dùng bất cứ dụng cụ trợ giúp nào cũng sẽ không bị thương.

Đương nhiên đây là việc mà chỉ có mình Gia Cát Ánh Huy có thể làm được, đổi lại là một người khác thì e rằng sẽ bị rơi đến óc não vỡ tung.

Lầu ba cũng cao đến tám chín thước.

May mắn là từ bãi đỗ xe đến căn phòng đều không có đụng phải người nào cả.

- Anh bạn tên là gì vậy?

Gia Cát Ánh Huy vừa vào cửa thì lập tức hỏi, trong mắt tràn đầy vẻ tò mò.

Đan Tăng Đa Cát ở bãi đỗ xe chờ hắn, nói tới thì trước đó người ta vốn đặt một cái bẫy cho hắn chui vào. Cũng không biết là cái người thanh niên trầm ổn, nhã nhặn lịch sự này cùng với cô gái đột nhiên xuất hiện kia có lai lịch như thế nào.

- Tiêu Phàm cười cười, đáp:

- Tiêu Nhất Hành.

Gian phòng mà Gia Cát Ánh Huy ở rất đúng chuẩn thông thường, những thiết bị trong phòng cũng rất bình thường. Nơi này rất phù hợp với

"Tác Phong nghề nghiệp" của Thâu Vương, cố gắng biểu hiện bình thường nhất không hiện chút sơ hở nào, lại càng không khoe khoang.

- Tiêu tiên sinh...

Tiêu Phàm khoát tay áo cắt ngang lời nói của Gia Cát Ánh Huy, sau đó nói:

- Gia Cát tiên sinh, hay là trước tiên ngài hãy xử lý vết thương một chút đi. Tuy rằng đều là vết thương ngoài da nhưng nếu máu chảy quá nhiều thì sẽ dẫn đến thân thể suy nhược.

- Được, vậy thì mời Tiêu tiên sinh chờ một chút.

Gia Cát Ánh Huy cũng không phản đối đề nghị này của Tiêu Phàm, xoay người đi vào phòng vệ sinh, mới vừa đi vào lại thò đầu ra, vừa cười vừa nói:

- Tiêu tiên sinh, ngài không sợ tôi từ phòng vệ sinh chạy mất sao?

Tiêu Phàm mỉm cười, nói:

- Không lo lắng.

Gia Cát Ánh Huy liền giơ ngón tay cái lên.

Chờ khi Gia Cát Ánh Huy từ phòng vệ sinh đi ra thì mới phát hiện trong phòng có thêm một người, chính là cô gái đã ra tay cứu hắn.

Tiêu Nhất Hành ngồi ở ghế dựa thưởng thức trà nóng, cô gái thì im lặng đứng bên cạnh hắn, bình thản như nước, không có chút dấu hiệu nào chứng tỏ cô vừa mới giao thủ với một cao thủ nhất đẳng như Tuyết Vực Đao Vương.

Nhìn qua chẳng những cô không có chút thương tổn nào, ngay cả quần áo trên người cũng rất chỉnh tề, tóc cũng không có chút rối loạn giống như cô vẫn luôn đứng ở nơi này, cũng chưa từng đi qua chỗ kia.

Gia Cát Ánh Huy vừa thay một bộ quần áo khác, không còn là bộ quần áo hàng hiệu đắc tiền nữa mà là một bộ quần áo rất bình thường. Nếu như hành tung của hắn đã bị bại lộ mà lại mặc quần áo hàng hiệu rêu rao gây sự chú ý thì chẳng phải là không thích hợp sao.

Ngoại trừ sắc mặt có chút tái nhợt thì Gia Cát Ánh Huy cũng không có gì khác thường, một chút cũng không nhìn ra hắn vừa mới bị người ta chém bảy tám nhát đao, toàn thân đều là vết máu cả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!