Chương 30: Cắm trại ở bồ xương hải

Ban thúc ở Đôn Hoàng chỉ có thể được hai ngày, lập tức liền muốn trở về Cao Xương, thời gian Lý Chân chuẩn bị cũng chỉ có hai ngày, Lý Chân cùng đại tỷ ước định, bọn họ trước tiên cùng Khang đại thúc hai nhà cùng nhau đi Trung Nguyên, Lý Chân ở Cao Xương làm hết mọi việc xong xuôi sau đó trực tiếp đi Lạc Dương hội họp.

Ngoại trừ Khang Đại Tráng cùng đồng hành, Lý Chân lại tìm Tửu Chí cùng Tiểu Tế tới, phụ thân của Tiểu Tế lúc thủ thành Đôn Hoàng thì chết trận, khiến Tiểu Tế thành cô nhi.

Tiểu Tế hiện nay ở trong nhà Tửu Chí, từ cảm giác bi thống khi mất cha hắn dần dần bình tĩnh lại, nghe nói Lý Chân muốn đi Cao Xương, hắn không chút do dự đáp ứng cùng đi.

Đúng là Tửu Chí là hơi phiền toái, phụ thân của Tửu Chí Tửu đồ tể muốn mở rộng chuyện làm ăn, mua lại hai cửa hàng, hắn hi vọng nhi tử có thể lưu lại giúp hắn, không chịu đáp ứng Tửu Chí đi Cao Xương.

Bất đắc dĩ, Lý Chân không thể làm gì khác hơn là cùng Tửu Chí cáo biệt, tuỳ tùng đội buôn Ban thúc khởi hành đi Cao Xương.

"A Chân, tên Béo lần này không đồng hành, mất đi rất nhiều lạc thú a!" Khang Đại Tráng tuy rằng mỗi lần cùng với Tửu Chí đều sẽ đấu võ mồm, nhưng lần này Tửu Chí không đi, hắn cũng có chút thất lạc.

"Đúng vậy! Tối hôm qua Mập Ca sắp khóc, cha hắn cũng quá..." Tiểu Tế thở dài một tiếng, hắn nhớ tới cha của chính mình, nếu phụ thân còn sống, có cho phép hắn đi Cao Xương không?

Lý Chân tuy rằng cũng có chút tiếc nuối, nhưng hắn có thể hiểu được khó xử của Tửu đại thúc, đối với hai người nói:

"Tửu đại thúc luôn luôn không muốn Tửu Chí ra ngoài du lịch, nếu không vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không không đáp ứng."

Ừm! Tiểu Tế gật gật đầu,

"Chỉ mong Tửu đại thúc thay đổi ý nghĩ, đồng ý cho Mập Ca theo chúng ta cùng đi."

Nói xong, Tiểu Tế quay đầu lại hướng về thành Đôn Hoàng nhìn tới, chỉ nhìn chốc lát, hắn chỉ phía xa xa hô to lên,

"Mau nhìn, đó có phải là mập Ca?"

Lý Chân cùng Khang Đại Tráng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy xa xa trên quan đạo có một con ngựa trắng đang hướng bên này đuổi theo, trên lưng ngựa một gia hỏa vô cùng mập mạp đang vẫy tay đuổi theo.

Lý Chân vui mừng khôn xiết, người kia không phải là Tửu Chí sao?

Hắn lập tức thúc mã tiến lên nghênh tiếp, chốc lát, Tửu Chí đánh ngựa đuổi theo, hắn kích động đến phất tay hô to:

"Rốt cục đuổi kịp các ngươi rồi."

"Lão mập, cha ngươi thay đổi ý định?"

Lý Chân kéo căng dây cương, hưng phấn hỏi.

Không phải!

Tửu Chí thở hồng hộc nói:

"Cha ta lại chiêu mộ hai đồng nghiệp, cho ta và các ngươi đi Cao Xương, các ngươi đi quá nhanh, làm ta mệt .. mệt... Để ta lấy hơi rồi nói."

Lý Chân vỗ bờ vai của hắn cười nói:

"Không cần nói tiếp, chỉ cần ngươi người đến, là việc mà mọi người đều mong muốn, chúng ta mau theo đội ngũ."

Hai người thúc mã tăng nhanh tốc độ, đuổi theo hướng về đội buôn đang dần dần đi xa...

Từ khu hành chính tới địa phương mà nói, thành Cao Xương cũng không quá xa, nó nằm ở vị trí Tây Châu nương tựa với Sa Châu, gọi là Lân Châu, nhưng thực tế đường xá không gần, phải đi hai mươi mấy ngày lữ trình.

Điều này chủ yếu là vì Sa Châu địa vực bao la, Đôn Hoàng ở phía Đông Sa Châu, mà vùng phía tây Sa Châu lại là sa mạc mênh mông, trải dài hơn hai ngàn dặm.

Nhưng con đường tơ lụa sẽ không chân chính tiến vào đại sa mạc, mà là dọc theo biên giới sa mạc hường phía tây bắc, đi tới Nam Lộc Cao Xương thành ở núi Thiên Sơn.

Bởi đường xá xa xôi, trên đường đi qua Bồ Xương Hải chính là nơi cắm trại nghỉ ngơi của các đoàn thương lữ vãng lai, đội buôn bình thường đều ở chỗ này nghỉ ngơi hai, ba ngày, sau đó lại tiếp tục khởi hành.

Bồ Xương Hải chính là hậu thế La Bố Bạc, Bồ Xương Hải Đường Triều có con sông lớn Xích Hà, do mấy chục con sông nhỏ chảy vào, trên mặt hồ tĩnh lặng, rêu rong tốt tươi, hai bờ sông có mấy chi dân tộc du mục đang sinh sống, người Thổ Dục Hồn, người Sa Đà cùng với người Thổ Bồ Xương.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!