Chương 29: Người là do ta giết

Một vị sư thúc cảnh giới Vô Chương của Bích Hồ phong đã chết, nghe nói bị người giết hại.

Nơi mà di thể của vị sư thúc kia bị phát hiện, là một nơi bên dòng suối, nghe nói bộ dáng rất thảm, cả đầu cũng bị người cắt đứt.

Không nghi ngờ chút nào, đây là sự kiện nghiêm trọng nhất Thanh Sơn Cửu Phong vài năm gần đây.

Vị sư thúc kia nghe nói là thân tín của Bích Hồ phong Phong chủ, rất được coi trọng. Hôm nay Bích Hồ phong Phong chủ đang chữa thương, các đệ tử trên núi vốn cảm xúc có chút không yên, bỗng gặp chuyện như vậy, tự nhiên dẫn phát tức giận thật lớn, Thượng Đức phong phải thừa nhận áp lực thực lớn.

Nếu như là gian tế cường giả tông phái khác lẻn vào Cửu Phong, đó đương nhiên là Thượng Đức phong thất trách.

Khả năng này không lớn, bởi vì có năng lực giết chết Vô Chương cảnh giới cao thủ, không có đạo lý không kinh động đến Thanh Sơn đại trận.

Khả năng cao hơn chính là, vị sư thúc Bích Hồ phong kia đã chết trên tay đồng môn.

Nếu quả thật là như vậy, Thượng Đức phong chịu trách nhiệm giám sát chư phong, lại càng đứng mũi chịu sào.

Thượng Đức phong phái ra rất nhiều chấp sự cùng đệ tử bắt đầu tra án, nhưng không tìm được bất kỳ đầu mối nào.

Vô luận cùng vị sư thúc Bích Hồ phong kia có xích mích, hay là mấy vị trưởng lão tính tình thô bạo, quá khứ từng có điều sai trái, đêm đó đều có bằng chứng ngoại phạm.

Chuyện này phảng phất được che phủ bởi tầng tầng sương mù.

Các đệ tử bên khe suối Tẩy Kiếm cảnh giới thấp kém, tự nhiên không liên lụy tới chuyện này, Thượng Đức phong tra án cũng sẽ không tới hỏi bọn hắn, nhưng bọn hắn giống như trước có thể cảm nhận được gần đây không khí có chút vấn đề, các tiên sư chịu trách nhiệm giảng bài rõ ràng có tâm tư.

Đợi hỏi thăm được nguyên do chuyện này, mọi người không khỏi gia tăng sợ hãi, trầm mặc rất nhiều.

Liễu Thập Tuế là một người không nói nhiều, theo đạo lý mà nói, hắn so với thường ngày trầm mặc hơn chút ít rất khó để người ta chú ý.

Mập mạp Mã Hoa lại cảm thấy hắn có gì đó không đúng, bởi vì trừ càng thêm trầm mặc, Liễu Thập Tuế thời điểm luyện kiếm lại thường xuyên thất thần, trong hai ngày qua lại có mấy lần suýt nữa làm bị thương chính mình, điều này thật sự quá mức hiếm thấy.

Mã Hoa vốn định thăm dò một phen, lại nghĩ Liễu Thập Tuế dù sao vẫn là thiếu niên, chợt nghe chuyện như vậy, tâm thần có chút không yên cũng rất bình thường.

Cũng chỉ có thiếu nữ quái vật như Triệu Tịch Nguyệt mới có thể không bị bất kỳ ảnh hưởng sao?

Hắn nhìn Kiếm Phong bị mây mù bao phủ, nghĩ như vậy.........

Đêm hôm đó, Liễu Thập Tuế đi động phủ của Tỉnh Cửu, hắn đã thật lâu không tới rồi.

Tỉnh Cửu có chút bất ngờ.

Liễu Thập Tuế mặt hơi trắng bệch, ánh mắt có chút hồng, rõ ràng cho thấy ngủ không được ngon giấc.

Tỉnh Cửu cho rằng hắn vẫn lo lắng về thừa kiếm đại hội, đưa tay sờ sờ đầu của hắn, nói:

"Ngươi cùng Lưỡng Vong phong rất thân cận, bọn họ sẽ không từ bỏ ngươi đâu."

Liễu Thập Tuế ngẩng đầu lên, đột nhiên hỏi:

"Công tử... Có phải ngươi làm hay không?"

Tỉnh Cửu ừ một tiếng, không nghe rõ âm cuối cao dần hay là thấp dần.

Liễu Thập Tuế nhìn hắn, ánh mắt có chút chăm chú, nói:

"Đêm hôm đó... Ta tới, nhưng ngươi không có ở chỗ này."

Tỉnh Cửu thế mới biết đêm hôm đó, Liễu Thập Tuế từng tới tìm mình, nói vậy không nhìn thấy mình, chỉ thấy được tấm kiếm bài này.

Hắn nở nụ cười, nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!