-Lưu manh và côn đồ là cùng một bọn-
Nữ sinh đi qua, ánh mắt đều không thể ngừng nhìn về phía anh, Tiếu Giang rất quyến rũ!
Hứa Hiện muốn khiến Tiếu Giang khó xử, không nghĩ tới anh vẫn có thể tiếp nối!
Hứa Hiện đẩy lồng ngực của Tiếu Giang ra, ngăn trở cơ thể ấm áp của anh, lạnh lùng nói: Em không muốn anh.
Tiếu Giang không để ý, cười nói:
"Em không muốn anh, vậy em muốn ai?"
Cô cũng không dám muốn Phó Hoài Nam, nếu như Phó Hoài Nam không thích Chu Thuỵ Hi, vậy thì không phải cô ta sẽ quấn lấy Tiếu Giang càng chặt hơn sao.
Từ trong nhà ăn, Phó Hoài Nam và Chu Thuỵ Hi đi ra, thấy hai người kia ôm nhau thật chặt ở trước cửa, Phó Hoài Nam mang theo vẻ mặt kì quái hỏi:
"Hai người định ở chỗ này diễn vở kịch tình cảm đau khổ đúng không?"
Hứa Hiện thu bàn tay đang chống ở trước ngực Tiếu Giang về, ngoan ngoãn đứng trong ngực Tiếu Giang, cùng anh nhìn Phó Hoài Nam kẻ thiểu năng trí tuệ.
Chu Thuỵ Hi đứng bên cạnh Phó Hoài Nam, sắc mặt sớm đã tái nhợt, Hứa Hiện và Tiếu Giang thực sự quá gần gũi, cô ta ở bên cạnh thăm dò hỏi:
"Bây giờ Hứa Hiện là học sinh trung học rồi, nam nữ có sự khác biệt, dù cậu có xem em ấy là em gái thì hai người cũng không thể thân mật như vậy được?"
Chu Thuỵ Hi không nói thì Phó Hoài Nam cũng không nhận ra, chẳng qua anh ta biết Tiếu Giang tuyệt đối chưa từng có ý nghĩ gì với Hứa Hiện, hài hước nói:
"Tiếu Giang, về sau cậu có bạn gái thì biết làm như thế nào bây giờ, để bạn gái cậu nhìn cậu thân mật với con nhóc xấu xa kia à? Tiếu Giang liếc mắt nhìn Chu Thuỵ Hi, anh buông Hứa Hiện ra cười nói:"Cút!
"Mấy người đàn ông lớn tuổi đứng trong góc phòng hút thuốc nhìn về phía đám người đang đứng ở cửa nhà ăn, gã đàn ông tóc ngắn đứng đầu nói:"Mấy đứa nhóc trung học kia có quan hệ gì với Tiếu Giang, xem xem bọn nó có học cùng một lớp không, điều tra rõ ràng cho tao.
"Ông ta ném tàn thuốc xuống đất, dùng sức nghiền nát, trong mắt loé lên sự tức giận không cách nào có thể ngăn chặn:"Tiếu Giang, tao thực muốn nhìn xem mày trở thành anh hùng cứu mỹ nhân!"
Tiết học cuối cùng của buổi chiều có buổi tổng dọn vệ sinh, mấy học sinh nữ ở lại trong phòng học lau cửa sổ, quét dọn, còn mấy học sinh nam phụ trách dọn dẹp sân bóng.
Gần tới giờ tan học, trong lúc lơ đãng Hứa Hiện nhìn thấy keo siêu dính trên bàn của bạn cùng lớp, lại thấy Trương Tử Dương dẫn theo một nhóm người trở lại phòng, trong đầu cô hiện lên một ý nghĩ muốn chỉnh đốn cậu ta.
Hứa Hiện cầm lấy keo siêu dính, vẻ mặt tự nhiên đi đến bên cạnh chỗ ngồi của Trương Tử Dương, dùng hết sức bôi keo lên ghế của cậu ta, sau đó trở lại chỗ ngồi của mình.
Rất nhiều học sinh nam thừa dịp dọn dẹp sân bóng để trở nên nổi tiếng, Trương Tử Dương cũng không ngoại lệ đi đến sân chơi bóng.
Trên đường trở về, mấy người bọn họ còn đang sôi nổi thảo luận kỹ năng chơi bóng, Trương Tử Dương đã ném chuyện của Hứa Hiện vất ra sau đầu từ lâu, đặt mông ngồi xuống ghế.
Phòng học đã được dọn dẹp xong, giáo viên chầm chậm đi vào, Trương Tử Dương xoay người lại, chuẩn bị ngồi thẳng dậy mới phát hiện ra quần bị dính vào ghế, không thể di chuyển.
Hai mắt Trương Tử Dương lập tức bốc hoả nhìn về phía Hứa Hiện, không nghĩ tới Hứa Hiện còn dám quay lại trả thù, thù này cậu ta nhất định phải trả lại.
Chủ nhiệm lớp vừa cho tan học, Hứa Hiện chậm rãi thu dọn đồ đạc, giả bộ đi tới bên cạnh Trương Tử Dương, giọng nói của cô như hương gỗ nhẹ nhàng gió thổi qua:
"Bạn học, chúng ta cùng nhau về nhà đi, vừa vặn tôi với cậu tiện đường."
Trương Tử Dương lấy ra một quyển sách trên bàn ném về phía Hứa Hiện, trừng mắt đưa nắm đấm lớn lên, tức giận nói:
"Không tiện, tôi với cậu không cùng đường, còn phải chen chúc trên xe buýt, anh đây có xe riêng sẽ cho người đến đón!"
Hứa Hiện nghiêng người né tránh, đôi mắt cô trong suốt trở nên dày đặc hơn, dịu dàng mang theo ý cười:
"Vậy sao? Vậy tôi giúp cậu tới chỗ xe riêng để về nhà."
Cậu dám!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!