Editor: Linh
Ngược lại với sục sôi trong lòng, biểu cảm trên mặt nàng vô cùng lạnh nhạt.
Ánh mắt nàng không dấu vết đảo qua đám người, muốn nhìn xem có người nào lộ ra sơ hở không, có điều xem ra tất cả mọi người đều giống nàng, đều là người có kỹ thuật diễn giỏi.
Tuy rằng trên gương mặt tinh xảo tràn đầy kinh ngạc, nhưng đều là kinh ngạc về lời nói và hành động của Hồ cơ, chứ không phải kinh ngạc về viêc nàng ấy mở miệng nói tiếng anh.
"Hoàng thượng, Hoàng hậu xin thứ tội!"
Quan nội thị nôn nóng sốt ruột chạy vọt vào, quỳ gối trên đất,
"Phạm Na Già là nữ tử Dị tộc, không hiểu nhiều lắm về văn hóa Trung Nguyên, đường đột Khánh vương, xin Hoàng thượng và Khánh vương không trách tội!"
Lông mi Ôn Ly run rẩy, cảm thấy câu
"đường đột Khánh vương" kia rất có ý vị sâu xa.
Phạm Na Già cũng buông tha cho ý niệm tiếp tục đùa giỡn Khánh vương, quỳ xuống đất theo quan Nội thị, Thật xin lỗi.
Hoàng thượng nào lỡ trách tội đại mỹ nhân, vội khoát tay nói:
"Không ngại, hãy bình thân."
Tạ Hoàng thượng. Quan nội thị và Phạm Na Già đứng lên, Hoàng thượng đánh giá Phạm Na Già vài lần, cảm thấy hứng thú hỏi:
"Không biết ngươi vừa nói… Bắc tị, là có ý gì?"
Trái tim quan Nội thị lại run rẩy,
"Hồi Hoàng thượng, chắc là ngôn ngữ Hồ tộc của các nàng."
Ôn Ly: …..
Cho ngươi bắt nạt Hoàng thượng nghe không hiểu tiếng anh!
Bất đắc dĩ là Hoàng thượng thật sự nghe không hiểu tiếng anh, còn bừng tỉnh đại ngộ gật gật đầu: Thì ra là thế.
Quan nội thị vội cười trừ lui xuống, Hoàng thượng ý bảo tiếp tục biểu diễn, trận khôi hài này cứ vậy mà trôi qua. Trong điện tấu lên khúc nhạc vui vẻ, Phạm Na Già cũng theo âm nhạc bắt đầu nhảy múa.
Xem thân thể mềm mại như linh xà, bày ra các loại độ cong xinh đẹp, mọi người cũng dần dần chìm đắm trong kỹ thuật nhảy tinh mỹ của Phạm Na Già.
Đặc biệt là tiếng lục lạc giòn vang phát ra theo nhất cử nhất động của nàng, càng giống như có thể nhiếp hồn đoạt phách, làm ánh mắt mọi người cũng nhịn không được mà dính lên người nàng.
Một khúc kết thúc, Phạm Na Già xoay người thi lễ với Hoàng thượng và Hoàng hậu. Lúc này Hoàng thượng mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng vỗ tay lên, mọi người dưới sự lôi kéo của Hoàng thượng cũng vỗ tay theo.
Hoàng hậu liếc Hoàng thượng đang si mê nhìn chằm chằm vào Phạm Na Già một cái, sau đó ánh mắt dừng lên trên người Phạm Na Già đang ở trước điện,
"Ngươi gọi Phạm Na Già?"
Phạm Na Già đặt bàn tay năm ngón thon dài lên trên ngực, hơi thi lễ với Hoàng Hậu, Đúng vậy.
Hoàng hậu gật gật đầu,
"Ngươi năm nay bao tuổi rồi?"
Phạm Na Già nói: 17.
Hoàng hậu lại gật gật đầu,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!