Chương 1: Vòng ngọc

Editor: Linh

"Tiếp tục phát tin về tình huống thời tiết ở các nơi cho ngài. Bắc bộ bởi vì cao áp khí ảnh hưởng, đêm nay sẽ có gió Tây Bắc từ cấp 3 đến cấp 4, không mây, là một đêm đẹp có thể thấy trăng tròn. Ngày mai cũng sẽ là một ngày thời tiết đẹp…"

Ôn Ly mặc tạp đệ đứng ở trong phòng bếp, một bên nhanh tay cắt đồ ăn trên thớt, một bên nghe dự báo thời tiết.

"Cuối cùng, gửi tặng các ngài một bài ca cũ năm 70, tên gọi"mong muốn tình yêu đẹp, có thể lại rơi xuống".

Giai điệu nhẹ nhàng từ radio phát ra, theo phòng khách phiêu đãng đến phòng bếp, cuối cùng lọt vào trong lỗ tai Ôn Ly. Cô cũng kìm lòng không đậu khẽ hát theo giai điệu.

Ôn Ly hai mươi tuổi, không thích những ca khúc được đương thời yêu thích, ngược lại đối ca khúc cũ nghe nhiều nên thuộc, cũng thường xuyên bị mọi người trêu là đồ cổ đào dược.

Không chỉ có như thế, cô cũng không chơi trò chơi, không thường xuyên lên mạng, ngay cả di động cũng là loại hình nguyên thủy nhất: có thể gọi điện thoại và gửi tin nhắn.

Lời răn là

"vì quật khởi Trung Hoa mà đọc sách", đây tuyệt đối là một đồng chí tốt gốc rạ cũng đỏ*!

(*) Gốc rạ cũng đỏ: chỉ con cháu gia đình xuất thân cách mạng.

Leng keng. Chuông cửa bị ấn vang lên, một giọng nam vang vọng từ ngoài cửa truyền vào,

"Ngài khỏe, ngài có chuyển phát."

Ôn Ly buông dao trong tay, chạy chậm qua ký nhận.

Không có tên người gửi và địa chỉ, cũng không có số điện thoại. Ôn Ly hơi nhăn mày, dè dặt cẩn trọng mở hộp.

Trong cái hộp được đóng gói tinh xảo đặt một cái vòng ngọc, bên cạnh còn có một tấm thiệp nhỏ, mặt trên chỉ viết hai chữ – mời đeo.

Ôn Ly: ….

Chuyện này nhìn thế nào cũng thấy có chút lừa bịp.

Nhưng là người một khi bỉ ổi, ngay cả ông trời cũng không giúp được bạn.

Sau khi Ôn Ly đeo vòng lên tay, cuối cùng nghe thấy từ trong radio nhẹ nhàng mơ hồ truyền ra một câu ca:

Mong ước tình yêu tốt đẹp, lại có thể rơi xuống.

Sau một hồi ánh sáng trắng trời đất quay cuồng đi qua, lúc Ôn Ly lại mở to mắt, cô đã đứng ở một thế giới hoàn toàn bất đồng.

Bốn phía là một không gian phong bế, trước mắt có một mặt ranh giới vô cùng cao to đang phiêu đãng, một thanh âm cảm xúc kim loại đột ngột vang lên bên tai.

"Ngài khỏe, hoan nghênh người chơi thứ 097 tiến vào bản trò chơi, hệ thống số 3838 sẽ phục vụ ngài."

Lúc Ôn Ly còn chưa làm rõ tình huống trước mắt, tinh một tiếng, thanh âm lạnh băng đó lại truyền tới.

"Cảnh tượng trò chơi và bối cảnh đã tự động phân phối, mời xác nhận."

Ôn Ly: …..

"Mời ấn nút xác nhận trước mặt." Thanh âm máy móc đó lặp lại một lần, tiếp theo một cái nút màu đỏ hiện lên trước mặt Ôn Ly, mặt trên viết hai chữ xác nhận.

Ôn Ly: …..

"Thao tác vượt quá thời gian, hệ thống tự động xác nhận."

Âm thanh lạnh như băng đó vừa mới nói xong, cái nút xác nhận liền biến mất, một cái mặt ranh giới mới hiện ra. Ôn Ly cả kinh, cái người ở trên đó không phải là bản thân sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!