Chương 8: (Vô Đề)

Nước mắt cá sấu không thể tin được, cho dù cô ta thật sự sắp c.h.ế. t đói, thì đó cũng là chuyện của cô ta, chẳng liên quan gì đến tôi. 

Hơn nữa, bây giờ hộ khẩu của cô ta cũng đã được chuyển từ sổ của tôi về phía cha mẹ ruột. 

Chúng tôi không còn bất kỳ quan hệ nào, tôi cũng không muốn quan tâm sống c.h.ế. t của cô ta nữa. 

Nhưng em trai tôi thì lại quan tâm. 

Nhất Phiến Băng Tâm

Lần tiếp theo tôi nghe tin về Tạ Vi Vi là vào năm sau. 

Đứa em trai luôn nghịch ý tôi đó, dù tôi đã bảo nó đừng gọi điện cho tôi nữa, nó vẫn gọi đến để kể tin tức của Tạ Vi Vi. 

Nó nói rằng Tạ Vi Vi vay tiền qua mạng nhưng không trả được. 

Không biết vì sao cô ta vẫn giữ số điện thoại của em trai tôi, sau khi bên cho vay tra danh bạ điện thoại, đã gọi luôn cho em tôi.

Tôi: ...... 

Biết nói sao đây, ngoài ý muốn nhưng lại hợp lý. 

Những năm Tạ Vi Vi sống với tôi, cơ bản chưa từng phải chịu khổ vì thiếu tiền. 

Tôi luôn mang tâm lý: đã quyết định nhận nuôi thì phải có trách nhiệm đến cùng, nuôi dưỡng cho tốt. 

Chưa từng để nó thiếu ăn thiếu mặc, cũng chưa từng cố ý không cho nó tiền tiêu vặt hay sinh hoạt phí. 

Nó chưa bao giờ phải lo lắng vì cuộc sống. 

Khi học cấp ba, nó chỉ ăn trưa và tối ở trường, mỗi tháng tôi cho nó một nghìn tiền sinh hoạt, muốn mua gì khác, tôi lại cho thêm tiền tiêu vặt. 

So với bây giờ, ba bữa một ngày đều phải ăn ngoài, mà sinh hoạt phí chỉ có bốn trăm, đúng là khác biệt một trời một vực. 

Bốn trăm đồng mà còn sống được thì mới là lạ, không đi vay tiền mới là chuyện lạ. 

Sau khi thông tin liên lạc bị lộ do vay tiền online, Trần Mai và Lý Dũng lập tức muốn cắt đứt quan hệ với nó, còn bắt nó chuyển hộ khẩu ra ngoài. 

Sợ nó ảnh hưởng đến tương lai của con trai họ, còn chê nó khiến hai vợ chồng họ mất mặt. 

Tôi có người thân vừa hay quen biết người thân nhà Trần Mai. 

Nghe nói, Tạ Vi Vi bị cha mẹ ruột mắng thê thảm. 

Trần Mai chỉ vào mặt Tạ Vi Vi mắng:

"Quả nhiên là đồ sao quả tạ, trách sao mẹ nuôi mày cũng không cần mày nữa." 

"Ngày nào cũng chỉ biết xin tiền, tiêu tốn của tụi tao bao nhiêu tiền còn không biết đủ, lại còn đi vay nợ." 

"Mày ham tiền đến thế sao không đi bán thân luôn đi."

Tạ Vi Vi lý lẽ tranh luận với họ:

"Là do chính hai người muốn nhận lại tôi, vốn dĩ có trách nhiệm nuôi dưỡng tôi." 

"Chính là hai người mỗi tháng đến tiền ăn cũng không cho tôi, tôi vì để có cái ăn mà phải đi vay tiền." 

Thấy cô ta cãi lại, Lý Dũng còn đá cô ta mấy cái:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!