Chương 8: (Vô Đề)

Cơm nước xong xuôi, Nhan Giai giúp mẹ Hàng rửa chén, mỗi một khắc Hàng Vũ Tề đều lo lắng cho Nhan Giai, tự mình đứng ở cửa bếp nhìn, Hàng Tiểu Ý bưng hoa quả ra cho mọi người ăn, Hàng Vũ Hằng như người không xương nằm trên ghế salon, Hàng Tiểu Ý biết anh quay phim rất mệt, nên cũng không trêu chọc anh. 

Ba Hàng lôi kéo Thiệu Thành Hi cùng ông chơi cờ, Hàng Tiểu Ý bước lên nhìn một chút, chỉ huy Thiệu Thành Hi: Lên ngựa, lên ngựa.

Ba Hàng ngẩng đầu trừng cô:

"Con có biết Quân tử xem cờ không nên mở miệng không"

Hàng Tiểu Ý le lưỡi:

"Con vốn đâu phải là quân tử."

Thiệu Thành Hi cười, cầm lấy ngựa theo hướng ngón tay Hàng Tiểu Ý chỉ đi một bước, ba Hàng cười khà khà, Đùng một tiếng, một quân pháo đã ăn mất ngựa của anh  :

"Hàng Tiểu Ý là người chơi cờ tệ nhất nhà, vậy mà cháu cũng dám nghe theo nó."

Hàng Tiểu Ý sờ đầu, cười lúng túng :

"Con không thấy con pháo của ba ở đó thôi."

Thiệu Thành Hi liếc nhìn cô, trong mắt mang theo vẻ trêu chọc, làm mặt Hàng Tiểu Ý đỏ hồng, xoay người đi khỏi nơi thị phi này.

Chuông cửa vang lên, thuận tiện Hàng Tiểu Ý đi mở cửa, người đứng ngoài cửa khiến nụ cười trên mặt của cô thoáng cái đã không còn, ôn hòa kêu một tiếng:

Thím ba.

Liền xoay người đi vào.

"Ôi!! Tiểu Tiểu thái độ của con là gì đây, còn biết tôi là thím ba à."

Tiết Văn lớn giọng vang khắp cả nhà họ Hàng, Tiết Văn giẫm giày cao gót đi vào, người con gái cao gầy  phía sau đi theo trái lại có chút lễ phép:

"Bác Hai, bác hai gái, anh Vũ Tề, anh Vũ Hằng, chị Tiểu Tiểu."

Khi nhìn thấy Thiệu Thành Hi bên cạnh Hàng Tiểu Ý, thì cặp mắt sáng lên.

"Giờ đang có khách sao, xem ra tôi đến không đúng lúc rồi." Tiết Văn đảo mắt nhìn Nhan Giai, đến đánh giá Thiệu Thành Hi  từ trên xuống dưới, mới xoay người ngồi xuống ghế sa lông.

Mẹ Hàng xoa tay đi tới:

"Hôm nay thằng hai nhà chị gọi bạn gái về ăn cơm, không biết thím ba đến đây có chuyện gì không?"

"Không có chuyện chả lẽ không thể đến đây, định không xem chúng tôi là người nhà sao?" Tiết Văn tỏ vẻ xem thường.

"Đến nhà họ hàng mà còn nói lớn giọng vậy sao?"

Hàng Vũ Hằng dựa trên ghế sa lông lười biếng mở mí mắt:

"Thím ba có chuyện thì nói, không có thì trở về chăm sóc chú ba của con đi, đừng khiến người một nhà đều không vui."

Thằng ba này... Ba Hàng quát Hàng Vũ Hằng, rồi nhìn về Tiết Văn:

"Thím ba, đừng chấp nhặt trẻ nhỏ, đêm hôm khuya khoắt có chuyện gì sao?"

Tiết Văn kéo nhẹ ống tay áo con gái Hàng Thi Thi của mình:

"Ngồi xuống, con kể lại cho bác con nghe đi."

Hàng Thi Thi ngồi xuống bên cạnh Tiết Văn, quay sang cưới với ba Hàng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!