Editor: An Bi Nhi
Beta
-er: An Bi Nhi
Anh biết không, yêu anh không hề dễ dàng
Nó cần rất nhiều can đảm.
Đó là ý trời, rất nhiều điều không được nói ra
Chỉ là sợ anh không đủ sức
Anh có tin không, cả đời này gặp được anh
Là do kiếp trước em đã nợ anh
Đó là ý trời, khiến cho em yêu anh, rồi lại khiến anh rời bỏ em
Có lẽ vòng luân hồi đã định trước là kiếp này em phải trả lại cho anh
Cả trái tim ở trong mưa gió bay tới bay lui
Đều là vì anh
Dọc theo đường đi có anh, khổ một chút em cũng nguyện ý
Cho dù là vì chia xa mới được gặp nhau
...
Hàng Vũ Hằng đứng ở ngoài cửa, nghe giọng hát không ngừng biến đổi truyền ra từ bên trong, trong nháy mắt anh liền thất thần, thì thào tự nói:
"Anh biết không, yêu anh cũng không hề dễ dàng, nó cần rất nhiều dũng khí, đó là ý trời, rất nhiều điều không được nói ra, chỉ là sợ anh không đủ sức..." Anh không khỏi cười khổ một tiếng.
Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, Hàng Tiểu Ý nhìn anh một cái rồi chun mũi, giơ tay lên chào anh.
Hàng Vũ Hằng nhíu mày, tháo khẩu trang trên mặt xuống, nhẹ nhàng bước vào, dựa vào tường nghe Đồng Tâm hát.
Đồng Tâm đưa lưng về phía anh, hơi nhắm mắt lại, tay phải buông lỏng, tay trái theo thói quen đặt trước ngực, hát rất nhập tâm.
Có lẽ vì không đủ sức, có một âm không lên được, Đồng Tâm nhíu mày, điều chỉnh lại hơi thở:
"Cho dù là vì chia xa..."
"... Chia xa mới được…" Đồng Tâm thở ra một hơi, hôm nay cô không có tâm trạng.
"Cho dù là vì chia xa mới được gặp nhau." Hàng Vũ Hằng nhịn không được liền mở miệng chỉ dẫn cho cô:
"Dọc theo đường đi dù có chịu khổ cũng nguyện ý, đời này đã định trước sẽ phải rời xa em..." Giọng hát của Hàng Vũ Hằng cực kỳ trong trẻo, mang theo âm thanh riêng biệt của đàn ông, rất nhẹ nhàng.
Nghe được giọng hát quen thuộc, toàn thân Đồng Tâm chấn động, cô từ từ xoay người, dễ dàng nhìn thấy đôi chân dài của Hàng Vũ Hằng bắt chéo lại dựa vào tường, còn anh thì đang hát say mê.
Hàng Vũ Hằng nhíu mày nhìn cô, ý bảo cô tiếp tục, Đồng Tâm có chút ngẩn người, sững sờ hát theo anh, Hàng Vũ Hằng từ từ đi lên phía trước, một tay anh đánh nhịp cho cô, Đồng Tâm liền theo tiết tấu của anh hát nốt phần còn lại.
Hàng Tiểu Ý chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, Đồng Tâm cậu có thể đừng trẻ con như vậy có được không.
Vẻ mặt Hàng Vũ Hằng đắc ý ôm lấy bả vai Đồng Tâm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!