Edit: Lâm Mã Nhi
Beta: Đào Sindy
Thiệu Thành Hi không nhịn được sờ đầu cô: Còn đau không?
Hàng Tiểu Ý ngửa đầu nhìn trần xe, buồn bã nói:
"Đau, đau lắm, đau tê tâm phế liệt, cảm giác như rơi vào cuộc hôn nhân không thể cứu vãn, cảm giác như không có ngày mai nữa rồi..."
"Vậy thì, em muốn như thế nào?"
Thiệu Thành Hi nhịn cười.
"Không phải anh biết rõ hiện tại em muốn làm gì nhất sao?" Hàng Tiểu Ý vẫn không nhúc nhích, cảm thấy trái tim mệt mỏi.
"Ừ, vậy em muốn làm gì?"
Thiệu Thành Hi lắng nghe.
"Vô cùng, vô cùng, vô cùng muốn chết chung với anh." Hàng Tiểu Ý nhấn mạnh hai chữ vô cùng, dáng vẻ
"tôi đây chẳng thiết sống" nữa.
Thiệu Thành Hi cười, bắt đầu khởi động xe:
"Cũng may, là chết chung." Không phải không muốn anh nữa, mà là muốn chết cùng một chỗ, như vậy cũng được.
Thả tay xuống ngay lập tức, Thiệu Thành Hi mới nhớ tới vấn đề rất quan trọng:
"Bây giờ đi đâu? Hôm nay em không đi làm, chúng ta đi xem phim nhé?"
Không đi.
Hàng Tiểu ý trực tiếp từ chối.
"Tới khu vui chơi không?"
Không đi.
Ăn gì nhé?
Không đi đâu. Vừa mới ăn xong, không sợ ăn nhiều không tiêu hóa nổi à.
"Tới phòng làm việc giúp anh?"
Không đi.
Anh đưa em về nhà?
Không đi.
Thiệu Thành Hi: ...
"Vậy, em muốn thế nào?" Thiệu Thành Hi đặc biệt tốt tính, vô cùng kiên nhẫn.
"Thiệu Thành Hi, bây giờ anh cảm thấy tuyệt vọng không?"
Thiệu Thành Hi gật đầu:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!