Chương 14: (Vô Đề)

Hàng Tiểu Ý ngủ một giấc, tỉnh dậy đã là ba giờ chiều, nằm trên giường hồi lâu mới trở lại bình thường , từ dưới gối lấy quyển sổ đỏ kia ra nhìn một chút, ở trên là Thiệu Thành Hi anh tuấn và cô có cặp mắt gấu trúc.

Cô kết hôn, cô thật sự kết hôn với Thiệu Thành Hi.

Đột nhiên có cảm giác không chân thật.

Trên điện thoại di động hiển thị có người gọi tới, Hàng Tiểu Ý nhìn thông báo điện thoại một chút, là Air Thành Hi.

Trong số người thân của Thiệu Thành Hi, anh nhất định sẽ không xếp Hàng Tiểu Ý là người liên lạc đầu tiên, cho nên anh tự đổi tên mình thành Air Thành Hi.

Anh là không khí của cô.

Nghe máy, bên kia là giọng nói mượt mà của Thiệu Thành Hi: Thức rồi sao?

Vừa mới tỉnh. Hàng Tiểu Ý nằm trên giường, nhìn trần nhà, dùng tay nhéo mặt mình, mọi thứ đều rất chân thực, không phải cô đang nằm mơ.

"Xuống lầu đi, không phải muốn mua quà tặng Nhan Giai sao?"

Bây giờ sao? Hàng Tiểu Ý giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay một cái.

"Phải, sẳn tiện ăn cơm tối, rồi đưa em đi làm."

Được. Hàng Tiểu Ý vươn mình rời giường:

"Chờ em 15 phút, sẽ xong ngay."

Cúp điện thoại, Hàng Tiểu Ý lấy tốc độ nhanh nhất sửa sang chính mình, ra khỏi phòng ngủ, ba mẹ Hàng đang xem TV, Hàng Tiểu Ý nói với hai người cô đi mua quà tặng Nhan Giai, tiện tay lấy một quả cam trên bàn rồi đi ra ngoài.

Xe của Thiệu Thành Hi đậu ở bên ngoài tiểu khu , Thiệu Thành Hi đứng cạnh xe hút thuốc, anh đã thay một bộ quần áo khác, râu cũng cạo rồi, trông nhẹ nhàng khoan khoái không ít, Hàng Tiểu Ý nhìn thấy anh thì bước chân chậm lại, sắp đến trước mặt anh, đột nhiên hơi lúng túng.

Thiệu Thành Hi tắt điếu thuốc, giương mắt nhìn cô, khóe mắt liếc nhìn quả cam trong tay cô, cầm lấy: Lên xe đi.

Thiệu Thành Hi đi tới bên thùng rác, bắt đầu bóc cam, hoa quả hai người họ thích ăn nhất là cam, ngày xưa lúc học đại học mua cam ăn, nhưng không bao giờ dùng dao bổ cam ăn tử tế, bình thường đều trực tiếp bóc vỏ, ăn từng miếng từng miếng, có lúc Hàng Tiểu Ý sẽ trực tiếp cầm gặm nó như một quả táo, và bị Thiệu Thành Hi nóiđây là cách ăn của heo.

Vì thế nên Thiệu Thành Hi luyện được công phu bóc cam, bóc vừa nhanh lại tốt, không bị hỏng, cũng không bị chảy nước.

Thiệu Thành Hi lên xe, đưa cam cho Hàng Tiểu Ý, Hàng Tiểu Ý nhận cam, đưa cho anh một tờ khăn giấy ướt, Thiệu Thành Hi nhận lấy lau tay.

Hàng Tiểu Ý nhìn quả cam trong tay, trả lại:

"Thực ra em lấy cho anh ăn."

Thiệu Thành Hi nhìn tay cô, con ngươi màu đen nhìn chăm chú, sau đó khởi động xe, lái xe ra ngoài, lần đầu tiên hai tay anh đặt ngay ngắn trên tay lái: Ăn thế nào bây giờ?

Thật ngây thơ, trong lòng Hàng Tiểu Ý vô cùng buồn nôn, nhưng vẫn thu tay về, tách một miếng đưa tới bên miệng anh:

"Anh Thiệu, mở miệng ra nào."

Thiệu Thành Hi mỉm cười, cắn lấy miếng cam vào trong miệng, thoả mãn gật đầu: Không tệ.

Hàng Tiểu Ý thấy anh ăn rất ngọt, cũng tách một miếng cho mình ăn, quả thật không tệ, liền ăn hết miếng này đến miếng khác:

"Anh nói xem, nên mua gì tặng Nhan Giai đây??"

Thiệu Thành Hi vừa muốn mở miệng, Hàng Tiểu Ý đã vội hỏi:

"Đừng nói đùa em là kẹo que gì đó."

Thiệu Thành Hi nhướng mày dương dương tự đắc:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!