Tâm trạng Lan Ninh rất phức tạp, cũng may nhờ gương mặt đẹp trai kia của thầy, bằng không với hành vi vừa nãy không gọi là chọc ghẹo con gái nhà lành mà phải là quấy rối mới đúng.
Nhưng tại sao hôm nay anh ta không có dấu hiệu đã phát tác bệnh tâm thần rồi?:
") Ngôn Nho Ngữ thấy Lan Ninh không nói gì, thì cong môi nở nụ cười rồi đưa mắt nhìn chiếc bánh gato đang đặt trên chiếc giá xoay tròn:"Cần tôi dạy cô làm thế nào để phết kem lên bánh vừa gọn lại đẹp không?
"Anh nói xong thì vươn tay lấy chiếc dao phết kem Lan Ninh đang cầm, vừa lúc tay anh vừa chạm vào tay Lan Ninh, cô nhanh chóng gạt tay anh ra. Vì vậy dao phết kem suýt nữa rơi xuống đất, may là Ngôn Nho Ngữ nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy được. Anh khẽ chau mày, vẻ mặt không vui mà nhìn Lan Ninh:"Sao vậy, trên người tôi có bệnh dịch sao?Lan Ninh:..."
Không có, chỉ là giống như có điện vậy...
Cô suy nghĩ muốn tìm một lý do rời đi, thì bỗng thấy một người đàn ông tầm ba bốn mươi tuổi đang đi về phía bọn họ.
Ông ta mặc một bộ âu phục trông rất sang trọng, tóc tai cũng được cắt gọn gàng, Lan Ninh đoán ông ta có thể là ông chủ của công ty nào đó.
"Là người của công ty điện ảnh."
Ngôn Nho Ngữ đứng bên cạnh đặt dao phết kem xuống, cũng nhìn về người đang đi tới.
Công ty điện ảnh? Lan Ninh dường như ngộ ra gật gật đầu, công ty bọn họ đang có vài dự án hợp tác với bên công ty điện ảnh, nên buổi tiệc chúc mừng cuối năm có sự xuất hiện của người bên công ty điện ảnh cũng không có gì là lạ.
"Ngôn tiên sinh, chào anh."
Người đàn ông tất nhiên là tới tìm Ngôn Nho Ngữ, ông ta đi tới, lịch sự đưa tay phải ra chào anh.
Chào anh. Ngôn Nho Ngữ cũng đưa tay ra, lịch sự bắt tay chào hỏi
"Quản lý Tưởng tìm tôi có chuyện gì không?"
Người đàn ông được gọi là quản lý Tưởng hơi cong khóe miệng, cười có phần khó xử:
"Vẫn là chuyện hợp tác đó thôi, trước đây chúng tôi đã liên lạc với anh rất nhiều lần, để mua bản quyền bản điện ảnh của"Diễn Viên
", có điều anh luôn từ chối. Hiện giờ nhân cơ hội sách mới sắp ra thị trường, tôi muốn thử lại xem Ngôn tiên sinh có thay đổi ý định không đây?"
Lan Ninh nghe ông ta nói vậy, liền quay đầu sang nhìn Ngôn Nho Ngữ. Đối với tác giả mà nói, nếu tác phẩm của mình được chuyển thể thành phim, tuyệt đối là một sự hấp dẫn và tự hào vô cùng lớn, tiểu thuyết của thầy Hạnh Tâm cũng không phải chưa từng được chuyển thể thành bản điện ảnh, chỉ là riêng hệ liệt trinh thám An Nhiên, thì anh vẫn chưa bán bản quyền bộ nào cả.
Ngôn Nho Ngữ không trả lời ngay, dường như anh đang suy nghĩ chuyện gì đó. Quản lý Tưởng thấy thế, liền tích cực bổ sung:
"Tôi biết Ngôn tiên sinh vẫn đang lo lắng vấn đề lựa chọn diễn viên cho bộ phim, hệ liệt trinh thám An Nhiên là một tác phẩm rất nổi tiếng, nên chúng tôi cũng muốn làm một bộ phim xuất sắc, vì vậy việc chọn diễn viên chính chúng tôi sẽ cố gắng mời bằng được Mạc Trăn."
... Cái gì cơ?!
Trong lòng Lan Ninh dậy sóng, Mạc Thiên vương sao??? Nam thần hiện nay muốn diễn tác phẩm của nam thần tiểu thuyết trinh thám sao???!
Mau đồng ý với ông ta đi, thầy!
Lan Ninh tha thiết mong đợi mà nhìn Ngôn Nho Ngữ.
"Điều kiện của Mạc Trăn thực sự là không tệ, nếu như có thể mời anh ấy diễn Ngô Dạng, có lẽ sẽ tạo ra sự bất ngờ."
Quản lý Tưởng thấy thái độ của anh cũng có vẻ xuôi xuôi, thì mau chóng tận dụng cơ hội nói:
"Không chỉ là Ngô Dạng, vai nữ chính chúng tôi cũng chọn được vài người cảm thấy rất khá, như Lý Vi Vi, Nghê Bạch..."
"Lý Vi Vi rất xinh đẹp, có điều khả năng diễn xuất không khá lắm, Nghê Bạch diễn xuất khá tốt, nhưng nếu đóng Triệu Việt nhìn lại có vẻ hơi già."
Lan Ninh: ...
Cô quả thật muốn cho Ngôn Nho Ngữ mấy đấm, người ta đã gợi ý hai nữ diễn viên nổi tiếng cho anh chọn, anh còn soi mói nhiều như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!