Cuối cùng
Lan Ninh đành lấy lý do cuốn sách đã vào công đoạn chỉnh sửa lần cuối
chuẩn bị in mà bác bỏ yêu cầu của Ngôn Nho Ngữ, nếu để cho anh sửa lại
lần nữa, cô không biết Vu Mộ Viễn sẽ chết thê thảm tơi bời hoa lá cỡ
nào.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, anh và Vu Mộ Viễn rốt cục đã kết thù với nhau
từ bao giờ? Là lần đó ở siêu thị sao hay là sau lần ở tiệm bánh gato,
khi Vu Mộ Viễn cướp bản thảo của anh?
Lan Ninh suy nghĩ lung tung một lúc rồi cầm áo ngủ đi tắm rửa.
Sau một tuần làm việc bận rộn, rốt cục cuối tuần Lan Ninh cũng tranh thủ chút thời
gian tới phòng tập thể hình. Khoảng thời gian này bởi vì chuẩn bị sách
mới của Ngôn Nho Ngữ, nên cô phải làm rất nhiều việc, không có thời gian tới phòng tập rèn luyện, huấn luyện viên phòng tập thể hình cũng nhắn
tin wechat nhắc cô nhiều lần.
Cô túm mái
tóc dài đằng sau gáy cột cao kiểu đuôi ngựa như lúc đi làm, trên cổ vắt
một chiếc khăn lông từ phòng thay đồ đi ra. Vào thời gian này trong
phòng thể hình có tương đối nhiều người, cô vốn định cùng huấn luyện
viên tập vài động tác khởi động, nhưng thực sự là đông người quá chừng,
cô không thể làm gì khác hơn là đi chạy bộ trước.
Trước cửa sổ sát mặt đất có đặt mấy chiếc máy chạy bộ, cô chọn bừa một cái, cài đặt
xong số liệu, thì từ từ bắt đầu chạy. Chẳng được bao lâu, bên cạnh có
một người đàn ông vừa đến, anh đi tới gần Lan Ninh thì dừng lại, lên
chiếc máy chạy bên cạnh cô bắt đầu chạy bộ.
Lan Ninh theo phản xạ nghiêng đầu liếc mắt nhìn qua, vừa nhìn suýt chút nữa thì trượt chân ngã khỏi máy chạy bộ.
"Thầy, sao anh lại tới đây?"
Lan Ninh vịn thành bên của máy chạy bộ, kinh ngạc mà nhìn anh.
Trái ngược
với cô biểu hiện của Ngôn Nho Ngữ tương đối hững hờ. Anh nghiêng đầu
nhìn Lan Ninh một cái, hơi cong khóe miệng:
"Chỗ này được cô bao thầu à, sao tôi không thể tới?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!