Chương 31: (Vô Đề)

Ngôn Nho Ngữ nói một câu mà làm Lan Ninh xấu hổ vô cùng, cô cũng không nán lại nhà anh quá lâu, mà vội vã bỏ về. Lúc về đến nhà, Khúc Đồng vẫn duy trì tư thế lúc cô vừa đi, nằm trên

ghế không nhúc nhích.

Lan Ninh vừa thay giày, vừa nhìn cô nói:

"Đừng nằm nhiều quá mau ngồi dậy hoạt động đi."

Khúc Đồng chậm chạp nghiêng đầu qua nhìn cô hỏi:

"Chị Lan Ninh, chị và thầy Ngôn có quan hệ gì vậy?"

"Quan hệ gì chứ? Chỉ là biên tập và tác giả thôi."

Ồ… Sao cô

thấy chả giống gì cả. Cô chậm rãi xoay người lại đứng người ngồi dậy,

thâm ý nói:

"Xem ra anh Diệp Trừng không có cơ hội nữa rồi."

Em đang nói gì đấy? Lan Ninh có chút khó hiểu mà nhìn cô, thấy cô về phòng, liền

nhíu mày nói,

"Em lại về phòng? Không phải bảo em ngồi dậy vận động chút sao." Nếu cứ tiếp tục thế này, con bé sẽ biến chất như chòm kim

ngưu mất.

Khúc Đồng thở dài một hơi:

"Bây giờ tâm trạng em không tốt, không muốn vận động."

Em làm sao?

Thất tình.

Lan Ninh: …

Đúng là không thể hiểu mấy đứa trẻ con thời nay nữa rồi.

Khúc Đồng

đứng trước cửa phòng mình, quay đầu lại nhìn Lan Ninh một chút:

"Em đoán thầy Ngôn là một tác giả rất nổi tiếng phải không? Vừa nói mua nhà thì mua nhà, thu nhập nhất định rất khả quan."

Ờ, ừm…

"Không phải anh ấy là thầy Hạnh Tâm đấy chứ?!"

Lan Ninh: …

Khúc Đồng

vui mừng nhìn cô:

"Đúng là thầy Hạnh Tâm hả chị? trước đây em thấy chị đăng status đòi bản thảo anh ấy mà." Status đó được chia sẻ lan tràn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!