Lan Ninh cầm túi hành lý, theo chân Ngôn Nho Ngữ đi về phía tòa biệt thự trước mặt.
Khi tới gần
nhìn kỹ tòa nhà này thì Lan Ninh lại càng kích động hơn, đây là kiểu
biệt thự rất hiếm thấy cả kể là xuất hiện trên ti vi:
"Đây là biệt thự nhà anh đấy à?"
Mặc dù biết
anh là tác giả nổi tiếng trong giới, nhuận bút thu vào nhất định cũng vô cùng khả quan, nhưng không nghĩ anh là một phú hào giấu mặt mua một căn biệt thự xa hoa trong rừng sâu núi thẳm thế này.
Là chú tôi cho tôi.
Giọng điệu của Ngôn Nho Ngữ rất bình thản, giống như chú anh
mua cho anh mấy chiếc đùi gà hay món đồ chơi nào đó chứ không phải một
căn biệt thự.
Lan Ninh hơi động chân mày: Chú anh á? Chú anh ra tay cũng thật hào phóng đấy chứ.
Ngôn Nho Ngữ gật gật đầu:
"Chú ấy bán biệt thự, xung quanh đây còn vài căn biệt thự nữa, tất cả đều đã bán cho người khác."
Lan Ninh nghi ngờ nói:
"Nhà anh không phải thư hương môn đệ sao?"
"Ờ, nên chú ấy bị trục xuất ra khỏi nhà rồi."
Lan Ninh: …
Anh ta nói thật đấy à?
Cô còn định
hỏi thêm vài câu nữa, nhưng nghĩ tới đây là việc nhà anh, cô lại là
người ngoài tò mò thì có vẻ hơi vô duyên, nên ngại ngùng ngậm miệng lại.
Sau khi Ngôn Nho Ngữ mở cửa chính, Lan Ninh đi theo anh vào căn biệt thự, vừa nhìn qua một lượt mắt cô lại sáng rực cả lên.
Tầng trệt là một phòng khách rất rộng, trên trần nhà là chiếc đèn trùm theo phong
cách sang trọng, bốn phía thì hai mặt tường là cửa sổ sát đất, ánh mặt
trời ấm áp xuyên qua tấm kính thủy tinh trong suốt, khiến cả gian phòng
sáng bừng hẳn lên. Trong căn biệt thự trang trí không ít đồ dùng theo
kiểu Châu Âu, nhưng khiến người ta chú ý nhất vẫn là hoàng loạt giá
sách lớn chạy dài trong phòng khách.
Những giá
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!