Chương 13: Tấn công

Quán cơm

rang của chú Vương mà Đại Thanh vừa nhắc tới, không phải mấy quán ăn ven đường, mà là một tiệm cơm rang tư nhân do chú mở.

Cả bọn đi vòng qua

một con ngõ nhỏ rồi đi thêm năm sáu phút nữa, mới nhìn thấy biển hiệu

Cơm Rang Chú Vương phía xa xa.

"Quán này có vẻ được đấy, sao các chị có thể tìm được nơi này vậy?" Khúc Đồng tò mò

đánh giá khung cảnh xung quanh, con phố này cũng có không ít dân cư sinh sống, tất cả đều là những căn nhà mái bằng một tầng xưa cũ, cả khu phố

tràn ngập trong hơi thở cổ xưa.

Đại Thanh vô cùng kiêu ngạo mà nói:

"Ngửi mùi là có thể tìm được!"

Lan Ninh

cong khóe miệng, nói:

"Lúc đó là khi chúng tôi vừa gia nhập câu lạc bộ, đội trưởng đã mời chúng tôi đến đây ăn cơm, nghe nói không ít các thầy cô trường mình cũng thường ăn cơm ở đây."

"Chúng tôi cũng từng nghe học trưởng kể lại." Diệp Trừng nhìn Lan Ninh, tò mò chớp mắt hỏi,

"Biên biên chị tham gia câu lạc bộ nào?"

… Đã bảo

đừng gọi cô là Biên Biên rồi mà.

Lan Ninh có chút lúng túng:

"Tôi bị bạn học kéo đến câu lạc bộ Anime." Bởi vì học chuyên ngành tiếng Nhật, lúc

đó lại đang là sinh viên năm nhất, vì vậy mọi người đều là những sinh

vật đơn bào ngu ngơ, khi cô ở còn chưa nghĩ ra sẽ tham gia câu lạc bộ

nào, đã bị cô bạn cùng phòng sống chết kéo đến câu lạc bộ Anime.

"Ồ, vậy chị có từng tham gia cosplay nhân vật không? Có chụp tấm nào không?!" Hai mắt Khúc Đồng sáng rực lên nhìn cô.

"Không, chị ở ban hậu cần."

Mấy người

vừa trò chuyện vừa đi vào quán cơm rang của chú Vương. Sau khi Đại Thanh và Lan Ninh tốt nghiệp thì cũng không thường xuyên tới ăn cơm ở đây

nữa, trong khoảnh khắc trở lại chốn xưa, cả hai vẫn cảm thấy tương đối

hài lòng. Chỉ tiếc là bây giờ đã hơi muộn, có rất nhiều món đều đã bán

hết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!