Hôm sau, cảnh sát có được báo cáo, Jack bất an chờ kết quả.
Cửa sắt được mở ra, cảnh sát nói với Chiếu Dã:
Cậu có thể đi rồi.
Chiếu Dã hờ hững.
Jack kinh ngạc nói: Cái gì?
Cảnh sát mặt cảm nói:
"Báo cáo sợi lông cùng cậu ta chỉ có 0.9% tương ứng, hơn nữa đó chỉ là lông mèo".
Vẻ mặt Jack không dám tin:
"Sao có thể, nhất định là các người đã nhầm, chính mắt tôi thấy hắn ta biến thành sói…"
Chiếu Dã được mở còng tay, xoay xoay hoạt động gân cốt, từ trên cao nhìn xuống:Mày lại thua rồi.
"…Là mày giở trò quỷ?"
"Hai ngời có ân oán gì thì ra ngoài giải quyết". Cảnh sát đuổi người.
Chiếu Dã liếc mắt thật sâu nhìn vào Jack, không thèm quay đầu đi thẳng, còn lại mình hắn nhìn chằm chằm vào tờ báo cáo.
–
Chiếu Dã phong trần mệt mỏi đi ra cửa, lần theo mùi vị thấy Di Di ngồi xổm ở góc đường.
Đang ghé vào tường ngủ, mơ mơ màng màng cau chặt mày
Chiếu Dã tay chân nhẹ nhàng bế cô lên, gặp Lực Ca bên cạnh chỉ làm động tác chào.
Lực Ca gật gật đầu, dùng khẩu hình nói: Tôi về động hiệp.
Chiếu Dã thấp giọng nói: Cảm ơn.
Lực Ca vỗ vỗ bộ ngực, ý là chuyện nhỏ.
Ánh sáng ấm áp chiếu lên người Chiếu Dã, trên tay là Di Di đang an tĩnh ngủ ngon, anh đứng tại chỗ, hồi lâu chưa đi.
Một lần nữa nhìn thấy Di Di, Chiếu Dã dường như đã trải qua mấy đời.
Đường phố sạch sẽ, tầng mây mỉm cười, trong lồng ngực là cô gái mềm mại.
Chiếu Dã chưa bao giờ cảm thấy may mắn như bây giờ.
…Chiếu Dã? Di Di cho rằng mình đang nằm mơ, xoa xoa đôi mắt xác nhận lại.
Chiếu Dã cười cười: Về nhà.
Chiếu Dã sờ sờ đầu Di Di, nghe thấy cô vừa khóc vừa nói:
"Chúng ta đi cảm ơn Mai hoa lộc cùng chị dâu…".
Mẹ vợ của Mai hoa lộc là nhân viên bên trong trung tâm giám định, làm chút chuyện nhỏ tráo đổi sợi lông của Chiếu Dã thành lông mèo.
"Còn Lực Ca, mắt kính, chú Dương…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!