Từ ngày Chiếu Dã phát hiện rượu đúng là thứ tốt, liền không kháng cự, chạm cốc với Ngạn Kỳ, còn lừa Di Di uống nhiều hơn.
Di Di đã biết, chỉ uống vài ngụm.
Hôn lễ kết thúc, Chiếu Dã đi đường nghiêng ngả lảo đảo, cả người dựa vào trên người Di Di, nhão nhão dính dính mà hôn:Vợ ơi…
Anh đã tìm được xưng hô mà mình thích, lăn qua lộn lại kêu gọi không ngừng.
"Vợ anh thật là xinh đẹp, vợ anh thật đáng yêu, vợ, vợ, vợ…"
Di Di hôn anh một cái:
"Được rồi, ngày mai còn phải đi làm, chúng ta phải trở về thôi".
Chiếu Dã cọ cổ Di Di nói: Nghe lời vợ.
Thịch thịch thịch —
Giống như mũi tên của thần Cupid, đánh thẳng vào trái tim nhỏ của Di Di.
Chiếu Dã đã bao giờ ngoan như vậy đâu.
Di Di sờ sờ đầu tóc ngắn ngủn của anh, ngữ khí mềm mại nhẹ nhàng:Về nhà nào.
Vừa dứt lời, cô bị đẩy lên một thân cây, một bàn tay tham lam xâm nhập vào trong áo khoác.
Ôi ôi, Chiếu Dã…
Nụ hôn hỗn loạn, hô hấp hòa quyện.
"Về nhà, về nhà rồi lại…" Thân cây sau lưng cồm cộm sinh đau, Di Di bắt lấy tay của Chiếu Dã: Đừng ở bên ngoài…
Nhưng anh muốn.
Chiếu Dã cách lớp quần áo vuốt ve ngực Di Di, cười nhẹ hỏi:
"Nếu anh muốn, em sẽ đồng ý đúng không?". m thanh vững vàng, Di Di cảm thấy anh đâu có say…
Di Di tìm lý do: Có camera đấy.
Chiếu Dã chắc chắn nói: Không có.
"Vậy cũng có người đi qua"
Anh nghe được.
…
Càng nói càng muốn trở thành sự thật, Di Di tạm thời không muốn làm tình ở ngoài trời bị người khác thấy được, moi hết cõi lòng suy nghĩ làm sao thuyết phục được Chiếu Dã. Dưới thân Chiếu Dã ngo ngoe rục rịch, xoa nơi đẫy đà của Di Di, có lớp quần áo cách trở, không làm cho anh đã nghiền.
Giơ tay, lại muốn xé cổ áo Di Di.
Di Di bảo vệ đồ mình mới mua, dùng đòn sát thủ, đáng thương cười cười nói:
"Em không muốn ở bên ngoài…chúng ta về nhà được không, về nhà rồi làm tiếp…ông xã".
Gió thổi lá bay, rào rạt rung động.
Hai chữ cuối cùng, như được gió thổi bay qua, nhẹ nhàng dường như không thể nghe thấy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!