Chương 33: Đừng nhịn (H)

Chiếu Dã đã tắt đèn, xung quanh toàn bóng đêm.

Chỉ có ngoài cửa số một vòng ánh trăng sáng mỏng manh, chiếu vào trên người họ, giống như đang phủ một tầng lụa mỏng.

Di Di giống như vừa được vớt từ trong nước lên, chỗ nào cũng ướt, chỗ nào cũng không còn sức lực, biếng nhác dựa vào người Chiếu Dã.

Chiếu Dã…

Đêm nay cô đã gọi tên anh nhiều lần, lòng anh vẫn rung động.

Ừm.

Giường, giường sập. Cô nói một câu vô nghĩa, không nhìn thấy trên màu sắc trên ván giường, mặt trên tất cả đều là màu đã bị vấy bẩn.  Khó có thể tưởng tượng, họ có thể làm ra được tình trạng này.

Di Di quẫn bách đánh lên mặt anh: 

"Đều tại anh, ngủ sao bây giờ."

Chiếu Dã mang chiếc thảm lông còn may mắn tránh thoát, bao bọc lại thân thể của Di Di, bế lên dễ như trở bàn tay.

Ôm chặt anh

Di Di cảm giác mình như một con sâu lông, nỗ lực mở tay ôm chặt cổ Chiếu Dã.

Chiếu Dã bế một tay, một tay mở cửa.

Gió đêm ập vào mặt, xa xa có thể thấy xương trắng đậu trên mặt cỏ, giọt sương ngưng tụ, được ánh trăng chiếu lên.

Chiếu Dã không lạnh, anh vui vẻ thổi hơi, cái lạnh căm căm giảm bớt sự khô nóng.

Nhưng mà, giảm bớt khô nóng còn có một cách khác.

Chiếu Dã tiện tay đóng cửa, thả người nhảy, đi vào lãnh địa của mình.

Anh buông Di Di, bật lên chiếc đèn nhỏ.

Giường rất lớn, so với cô còn mềm mại hơn, phong cách đơn giản, là khí chất độc nhất của anh. Có một cái toilet, hiện đại hơn nhiều so với nhà cô…

Di Di bọc thảm lông lăn hai vòng:Giường anh thật lớn.

"Nếu em thích, mỗi ngày có thể ngủ ở đây".

Khụ khụ… Di Di còn nhớ rõ anh cầu xin bao nhiêu lần Ở chung, trả vờ ho khan không nghe thấy, nói sang chuyện khác: Em đi tắm trước đây. Che lại tấm thảm lông chạy vào toilet, bị Chiếu Dã túm trở lại.

"Chờ chút rồi tắm, làm xong đã."

Chiếu Dã đã lột tấm thảm ra, bắt lấy thân thể đang bơi lội giống như  con cá Di Di.

Hôn lung tung, nghe thấy tiếng Di Di mơ hồ: Còn nữa á…

Lại một lần. Chiếu Dã tinh tế liếm  vành tai cô, thổi khí vào cần cổ, Di Di rất nhanh mềm xuống, trong lòng dồn dập nhảy nhót.

Lúc này cô cực kỳ phối hợp, thậm chí dám vuốt ve dọc theo đường cong cơ bắp, từng ngón tay phác họa ra những khối cơ bụng rõ ràng.

Trong lòng Di Di không bình tĩnh như vẻ bề ngoài, cô muốn kêu to, muốn chảy máu mũi…

Lòng bàn tay nóng bỏng, thấm ra một tầng mồ hôi, có hơi không thoải mái, nhưng cô không muốn thu tay.

"Muốn sờ, cũng đừng nhịn. Chiếu Dã không chỉ nhìn thấu, còn muốn nói ra, làm mẫu niết lại hai luồng mềm mại. Di Di thẹn thùng đánh anh:"Ai muốn sờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!