Jack bị thiếu khí không thở nổi, nhưng không ngăn được trong lòng đang nhảy nhót.
Quả nhiên… Quả nhiên tên này vẫn luôn che giấu thực lực.
Trên cổ bị tay thít chặt, Jack sắp tắc thở, nghe thấy Chiếu Dã nói với âm thanh lạnh lẽo:
"Cậu muốn chơi, tôi sẽ phụng bồi, nhưng nếu là cô ấy, cậu có thể thử xem."
Nói xong, không thèm quay đầu lại đi thẳng, bỏ lại Jack đang ôm cổ quỳ trên mặt đất hít từng ngụm, từng ngụm khí.Bên kia, Di Di đã tan tầm, thấy Chiếu Dã nhắn tin tới:
"Buổi tối, tới nhà tôi ăn cơm."
Câu trần thuật, thái độ cứng rắn, không hỏi cô có thời gian rảnh hay không, Di Di thoáng cảm thấy có gì đó không thích hợp.
Di Di nghĩ thầm:
Có phải là cái tên Jack miệng rộng, đã nói cái gì không đên nói đúng không?
Cô nhắn tin trả lời: Được.
Sợ mũi chó của Chiếu Dã ngửi được mùi của Triết Triết, lần này Di Di đã có kinh nghiệm, tắm rửa sạch sẽ. Mặc một chiếc váy cầu kỳ, nhưng cuối cùng vẫn đổi lại bộ quần áo hay mặc bình thường.
Ăn bữa cơm mà thôi, không thể ra vẻ như cô có ý.
Di Di gõ vang cửa nhà Chiếu Dã, rất nhanh người đi ra mở cửa.
"Dép lê ở kia, tự tham quan một chút, hôm nay tôi nấu ăn". Chiếu Dã ra lệnh một câu, vội vã chạy về phòng bếp, đang xào đồ ăn nóng hổi.
Di Di chậm rì rì gật đầu: Được.
Cúi đầu nhìn dép lê nhung màu trắng, bên trên còn có hai tai của con thỏ, Di Di nhìn qua đã thích, cô cởi giày đeo vào, dép xốp mềm ấp áp, kích cỡ vừa vặn.
Di Di đi khắp căn phòng, đối với nhà Chiếu Dã đã rất tò mò. Đều là phòng cho thuê, gian này đúng là cao cấp hơn nhiều, trang trí đơn giản, không gian lớn gấp đôi gian phòng của Di Di, đặc biệt là phòng bếp, đây đúng là phòng bếp trong mơ của cô.
Gian mở sáng ngời, sạch sẽ ngăn nắp, không như gian bếp nhỏ nhà mình, nhiều đồ vứt lung tung nhiều lúc còn chẳng tìm thấy đâu.
"Nhà anh phòng bếp tốt ghê".
Di Di cảm thán từ đáy lòng.
Phải không. Chiếu Dã nói nhỏ,
"Nhưng tôi lại thích phòng bếp nhà em hơn".
Anh nói gì cơ?
Di Di nhìn vào chảo Chiếu Dã đang nấu, mùi thịt bò bít tết tỏa ra bốn phía, cười nói:Đồ tây?
"Có đồ ăn Trung, sợ em ăn không quen, nên đã nấu cơm".
Đôi mắt Di Di sáng lấp lánh:
"Đúng là thâm tàng bất lộ, Chiếu Dã, nhìn anh không nghĩ tới sẽ nấu được cơm nữa".
Chiếu Dã cũng cười,
"Em ra ngoài chơi đi, không cần giúp".
Tư thế đuổi người, Di Di không có cách nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!