Chương 1: (Vô Đề)

Di Di quyết định chuyển nhà.

Từ ngày ông chú Heo dọn đến bên cạnh, chưa một ngày nào cô được ngủ ngon giấc. Mỗi đêm đều bị tiếng gáy rung trời của ông ta đánh thức, dẫn tới việc ban ngày đi làm đều không có tinh thần.

Hai ngày nay Di Di dành thời gian tìm phòng ở, cuối cùng cũng thuê được một phòng ở tiểu khu Kim Hoa.

Phòng nằm ở lầu ba, một phòng một sảnh có một phòng bếp nhỏ. Quang cảnh xung quanh rất thoáng, cách chỗ cô làm không xa lắm, quan trọng nhất là giá cả cũng tốt.

Hơn nữa, ở tiểu khu này tất cả đều là đồng loại của cô.

Những con Người này, đều biến hóa từ nhiều loại động vật, nếu tiếp cận với trình độ hiện đại bây giờ thì con người sẽ gọi là yêu quái. Nhưng họ không có cái gì gọi là yêu quái, chỉ là so với con người thì mệnh dài hơn, sức lực cũng cao hơn một bậc.

Người dẫn Di Di đi xem phòng chính là một con Mai hoa lộc(*), hóa thành một người đàn ông rất nhiệt tình. Không e dè thân phận mình, thậm chí thoải mái biến thành nguyên hình cho Di Di nhìn.

Di Di lập tức quyết định dọn vào ở, chỗ này cô không lo lắng đề phòng phải ngụy trang.

(*)tên con Hươu

Đưa tiền đặt cọc trước, Mai hoa lộc dùng âm thanh phức tạp nói với cô:

"Vốn dĩ tôi không định nói, nhưng bản thể của cô là động vật nhỏ yếu, tôi còn phải có trách nhiệm với cô. Cô biết tiền phòng thuê ở đây so với nơi khác rẻ hơn vì sao không? bởi vì…"

Mai hoa lộc vừa nói vửa chỉ vào đối diện, trong mắt không hòa tan được sự u ám, âm thanh như bị một trận gió đêm thổi tới.

Anh ta nói:

"Bên cạnh là một con Sói đang ở."

Hắn hắn hắn… Di Di mở to hai mắt nhìn, thật cẩn thận hỏi:

"Hắn… ăn động vật hả?"

Mai hoa lộc nghe vậy, trên mặt tràn ra ý cười:

"Ha ha, không đến mức như vậy. Nói như thế nào cũng đã tiến hóa đến mức độ này, ở đâu còn có kiểu sống như dã thú chứ".

"Nhưng tính tình có chút cổ quái, thật ra con người cũng không xấu". Mỗi lần đưa tiền thuê nhà đều rất hào phóng.

Vì sự an toàn của sinh mệnh mình, Di Di vẫn là hỏi thêm cho rõ ràng::

"Vì lý do gì hắn đánh người?"

"Cụ thể thì tôi không biết, chỉ biết mọi người truyền tai nhau nói khách thuê cũ mặt mũi bầm dập dọn đi rồi, từ đó tới gian phòng này cũng để trống chưa cho thuê được…".

Mai hoa lộc sợ Di Di hối hận, lại nói:

"Thật ra bảo an của tiểu khu này rất tốt, nếu hắn dám đối với cô làm bậy, cô có thể tìm bảo an giúp đỡ".

Di Di không nói gì.

Mai hoa lộc nói tiếp:

"Nếu cô thuê, tôi có thể nói với bên trên, tôi sẽ giảm giá thêm nữa".

"Thế nào, có thuê nữa không?"

Nghĩ đến giá cả tâm cũng động, Di Di cắn răng nói: Thuê!

Ba ngày sau, Di Di chuyển vào tiểu khu Kim Hoa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!