Hắn sai người kéo Lục Công chúa dậy, nhưng chỉ cần vừa chạm vào, nàng liền vừa khóc vừa kêu đau.
Thái tử tức đến đỏ mặt.
Cả đời này hắn chưa từng mất mặt như vậy.
Hồng Trần Vô Định
Một lúc sau, Hoàng hậu đến.
Bà nhìn Lục Công chúa, nhàn nhạt nói.
"Chuyện của ngươi, bổn cung đã biết. Nhưng bổn cung sẽ không vì ngươi mà trách phạt Thái tử."
"Đây là món nợ mà mẫu phi ngươi nợ bổn cung."
"Sau này Thái tử và Trấn An sẽ không quấy rầy ngươi nữa, nhưng từ nay về sau, ngươi cũng không được bước chân vào Khôn Ninh Cung."
14
Sau này, ta lén lút qua miệng rất nhiều người, chắp vá từng mẩu chuyện, cuối cùng cũng ghép lại được sự thật vì sao Hoàng hậu lại ghét bỏ Lục Công chúa đến vậy.
Mẫu phi của nàng, Nga phi, từng hạ độc khiến Hoàng hậu sảy thai.
Mối hận này, Hoàng hậu cả đời cũng không thể quên.
Lý do bà không ra tay với Lục Công chúa, chỉ vì bà không thèm so đo với một đứa trẻ.
Nhưng bà và Thái tử vĩnh viễn không thể nào thích Lục Công chúa được.
Trên đường trở về, Lục Công chúa vô cùng bình tĩnh.
Ta rất tò mò.
"Dung Bảo Nhi, người đang nghĩ gì thế?"
Không nghĩ gì cả.
"Người không buồn sao?"
"Hửm? Ta không buồn, bọn họ không thích ta, ta cũng không thích bọn họ, thế là công bằng."
Nàng thực sự không buồn.
Ta yên tâm rồi.
Bốn chữ nữ phụ ác độc trên đầu nàng lại càng nhạt hơn.
Giờ chỉ còn một lớp mờ nhạt.
Nhưng cảm xúc của nàng quá mức phẳng lặng, thiếu đi sự hoạt bát đáng có của trẻ con.
Nàng quá trưởng thành so với lứa tuổi.
Nhưng không sao.
Ta sẽ đưa nàng trở lại làm một đứa trẻ.
Mỗi ngày, ta kể cho nàng một câu chuyện cổ tích, rồi bảo nàng chia sẻ lại với Tam Công chúa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!